indecisiveness.

260 36 0
                                    

Hai người họ sau khi ăn trưa ở canteen xong mới chụm đầu vào điện thoại của Hyunjin để tìm quán cafe gần đấy. thời tiết dạo này nắng nóng cực độ nên các quán cafe luôn trong tình trạng đông khách, nhưng may mắn vì hôm nay là ngày trong tuần, lại còn là giữa trưa nên chắc hẳn các quán cafe không đến nỗi đông đúc đến hết chỗ.

Vào đến quán, anh gọi một cốc americano, còn cậu bảo mình chỉ cần nước lọc thôi.

" Cậu nên uống gì đó đi chứ, cứ tự nhiên đi, nay tôi mời nước."

Jeongin không hứng thú lắm với các loại đồ uống khác ngoài nước lọc, chắc vì cuộc sống của cậu từ nhỏ đã kham khổ, thứ gì trong nhà cũng phải sài vừa đủ, bảo quản phải kĩ càng để tránh hư hỏng rồi lại tốn tiền sửa chữa, vì dù gì hai bà cháu cậu chỉ biết sống nương tựa vào nhau nhờ vào những đồng tiền lương hưu ít ỏi của bà mỗi tháng.

"Không sao, tôi uống nước lọc cho đỡ khát là được rồi."

Hyunjin sau một lúc luyên thuyên về mấy loại nước uống best seller của quán ruột mà chỉ nhận lại cái cười gượng của Jeongin liền xụ mặt xuống, cái cậu này không thích thì ít ra cũng nên nể mặt đàn anh chứ.

" Anh có phiền không nếu tôi thắc mắc tại sao anh bị giáo viên giữ lại thế?" - Jeongin bỗng thấy tò mò về chuyện của tiền bối đẹp trai trước mặt.

" À không phiền đâu, chuyện học hành ấy mà. đợt kiểm tra thường xuyên trước điểm tôi thấp kỉ lục luôn, bị giáo viên giữ lại hết khuyên ngăn nhẹ nhàng đến răn đe, rồi còn bị dọa gọi về gia đình ấy chứ, hầy, học hành mệt mỏi thật đó."

Jeongin khẽ cười trước bộ dạng của Hyunjin lúc này, anh vừa uống ngụm americano vừa kể lể với gương mặt đau khổ, tay chân múa máy hết cả lên.

Cậu biết anh cố tình làm thế để chọc cậu cười.

Và cậu cười thật.

Hyunjin cũng mỉm cười theo, cảm giác trong lòng thực hân hoan.

" Anh học dở lắm hả?"-Jeongin tròn mắt hỏi.

" Mới gặp nhau có mấy ngày mà hỏi câu đó là hơi tổn thương đấy nhé." - Hyunjin đùa giỡn.

" Anh không trả lời cũng được...tôi tò mò xíu ấy mà."

" Không phải là dở hết đâu nhé, tôi thích học mỹ thuật nhất đó, tôi cũng thích giờ thể dục nữa, vì được đá bóng với anh em."

Phải rồi, Hyunjin nổi tiếng khắp trường nhờ cái danh " hoàng tử bóng đá " cơ mà.

" Vậy ra người anh đầy mồ hôi thế là vì đang đá bóng rồi bị giáo viên gọi về nói chuyện đó hả?"

" Chuẩn chuẩn, chà cậu Jeongin, cậu hiểu chuyện nhanh đó."

Hai người họ lại cười.

" À, quên mất, tôi hẹn anh ra để trả lại anh quyển sổ này, anh nói dối tôi, rõ ràng đây là nhật kí của anh mà anh lại bảo anh chẳng viết gì nhiều. này, quá trời chữ luôn, nếu tôi mà không nhớ tới lời mẹ nói thì mấy cái bí mật của anh bây giờ được dán đầy trường rồi đấy. thời buổi này đi bán thông tin của người khác được giá lắm đó, chưa kể anh cũng có tiếng tăm trong trường nữa."

[hyunin] each time you fall in love.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ