Từ hôm Kim Taehyung tăng ca đến giờ đã hai ngày, hắn nhắn tin báo với cậu rằng mình đi công tác ở tỉnh khác, tầm ba bốn hôm mới có thể về được, sợ cậu giận dỗi, hắn còn không quên kèm một câu: Nhất định sẽ mua thật nhiều bánh ngọt cho bé.
Kim Taehyung biết Jungkook ngoài miệng thì nói giận, bảo không thích nói chuyện với hắn vì lỡ hẹn, nhưng hắn biết cậu rất hiểu chuyện. Chỉ cần hắn nói bận, cậu sẽ không bao giờ làm phiền hắn, dính hắn như ngày thường, cũng sẽ không bao giờ khiến hắn phải lo lắng bất cứ điều gì, ngay từ lúc bọn họ gặp nhau đã vậy, hiện tại cũng như thế.
Jungkook phải nói là trưởng thành hơn những bạn đồng trang lứa rất nhiều, cậu tự mình làm mọi thứ, tự mình phấn đấu để đạt được ước mơ của bản thân, không những vậy cậu còn rất cố gắng để kiếm tiền, nói rằng sẽ không phụ thuộc vào hắn quá nhiều. Kim Taehyung hiểu, bởi vì Jungkook đã phải trải qua nhiều thứ, từ một cậu ấm không lo cái ăn cái mặc, vì sự phản đối của gia đình mà khiến cậu phải từ bỏ mọi thứ để đi lên từ hai bàn tay trắng, giờ cậu có chỗ đứng vững vàng hắn cũng vui lây.
Hắn luôn nói với Jungkook rằng: Đừng lo lắng bất cứ điều gì cả, hãy cứ tiến về phía trước. Nếu đôi lúc cảm thấy sợ hãi thì hãy luôn nhớ rằng chú vẫn ở phía sau bảo vệ bé.
Cũng nhờ điều đó mà Jungkook mới có thể lấy làm động lực, yên tâm làm những điều mình thích. Bởi cậu rõ ràng hơn ai hết, Kim Taehyung sẽ mãi mãi ủng hộ những việc cậu muốn làm, đang làm và sẽ làm mà không cần hỏi bất cứ lý do gì.
Hôm nay là ngày thứ hai Kim Taehyung không có nhà, Jungkook nhận được tin nhắn bên công ty của đoàn phim mà cậu đang viết nhạc, bọn họ hẹn gặp mặt cậu vào buổi chiều để bàn lại hợp đồng, đồng thời tiến hành thu âm chính thức thông qua bản demo mà cậu gửi cho họ.
Nhắn tin cho Taehyung biết hoạt động của mình vào chiều nay xong, cậu cũng bắt đầu sửa soạn, chuẩn bị mọi thứ đầy đủ để ra ngoài.
Từ nhà đến công ty FLM mất khoảng nửa tiếng đi đường, ở trên xe Jungkook không ngừng căng thẳng, mặc dù không ít lần cậu cũng ra ngoài để bàn chuyện kí hợp đồng nhưng cậu vẫn không quen được việc hồi hộp và lo sợ, cậu có chứng sợ người lạ kể từ khi bị gia đình nhốt trong nhà không cho ra ngoài, mấy năm gần đây ở cùng với Taehyung chứng sợ đó đã đỡ hơn nhiều nhưng không khả quan lắm.
Năm cậu 15 tuổi, Kim Taehyung có dẫn cậu tới gặp bác sĩ tâm lý để xem về tình trạng của cậu, theo báo cáo thì do tâm lý bị ảnh hưởng nên cậu mới sống khép mình, chỉ cần thường xuyên trò chuyện với cậu, giúp cậu vui vẻ, không để cậu chịu cơn sốc gì, thì không bao lâu nữa chắc chắn sẽ khỏi.
Jungkook còn nhớ khoảng thời gian đó, Kim Taehyung đã phải mang công việc về nhà chỉ để ở bên cạnh cậu nhiều hơn, cho cậu những lời khuyên chân thành, giúp cậu một phần trong công việc sáng tác, đó cũng là lí do vì sao Jungkook lại hay nhờ vả hắn cho mình ý tưởng soạn nhạc.
Chị Yeon - quản lí của Jungkook nhìn thấy cậu hơi bất ổn, cô liền nắm chặt tay cậu nói: "Em không cần phải sợ. Cứ coi như đi chơi mà vô tình gặp người quen là được rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[VKook] Sự Ôn Nhu Của Chú
Fanfiction[18/05/2023] Author: Miêu Tỷ Tỷ Thể loại: Boylove, điềm văn, niên thượng, giới giải trí (khai thác không sâu), sủng, HE, ngọt. Thuộc tính cp: Chủ tịch bất động sản sau này lấn sân sang đầu tư vào giới giải trí dịu dàng, hay thích ghẹo công x ca nhạc...