side story 7:

1.1K 85 93
                                    

Chuyện mẹ chồng, nàng dâu, xưa nay đã nức lên những ôi thiu khó nuốt không thể tả thành lời, đâu phải tự nhiên mà người ta lại bôi bác nhau rằng "khác máu ắt sẽ tanh lòng", ấy mà chuyện của mẹ chồng, chàng dâu lại thật khác, chàng dâu ấy trở về, một tấc được cả nhà bế thẳng lên giời, còn riêng đứa con trai rứt ruột đẻ ra lại thẳng thừng bị cả nhà ghẻ lạnh, đâm chọc không hề thương tiếc...

- Jeon, xuống đây mẹ bảo cái?

Bây giờ đã là hơn sáu giờ sáng, cả nhà hiện vẫn còn đang say ngủ thì họ Jeon đã bị mẹ mình dựng dậy, anh lơ mơ nghe thấy tiếng gọi vọng vào tai mình, mắt nhắm mắt mở ngái ngủ nhìn quanh, thấy Jimin vẫn còn đang ngáy đều thì cười tủm, vươn tay chọc nhẹ vào má thầy một cái. Má mìn mịn, lún nhẹ rồi bật pưng, thực chỉ muốn cắn lấy một miếng. Chưa kịp vui vẻ, tiếng gọi ngày một chao chát lại vang lên lần nữa, họ Jeon nhăn mày lăn lộn quay sang ôm Jimin mấy lần rồi mới mệt nhọc xuống nhà xem mẹ bảo chuyện gì.

Vừa đặt chân xuống anh đã thấy mẹ Jeon đang hí hửng lôi từ làn tre một cái bánh giò nóng với nụ cười tươi vui rất hiếm khi thấy được, đang cơn ngủ, ấy mà mùi thơm đó đã khiến anh tỉnh ra đôi phần, Jungkook giả vờ gãi đầu gãi tai, cười khoan khoái.

- Ôi dào, mẹ không phải chăm con mẹ thế này đâu, lát con đưa nhà con sang trường rồi ăn luôn cũng được mà, mẹ vẽ chuyện quá...

Bà Jeon đang lấy vợi đồ, quay ngoắt.

- Nói gì vậy? Cái này mẹ mua cho Jimin, anh ăn gì mặc anh, mì tôm mẹ vứt trong chạn ấy, thích thì cứ tự úp lấy ăn, gọi thằng bé dậy đi, ăn nhanh cho nóng rồi còn đi làm kẻo muộn giờ? Cha bố anh nữa, ngủ như lợn, gọi rát cổ giờ mới thấy mặt mũi.

Mẹ Jeon dửng dưng, còn họ Jeon thì đang vụn vỡ, tưởng bở gì không biết nữa? Đúng là chẳng đâu vào với đâu, anh cau mày.

- Mẹ đã lỡ mua rồi, sao không mua hẳn hai cái?

Mẹ Jeon ỡm ờ, rồi lại chậc lưỡi.

- Không thừa tiền.

Cán bộ căng mắt nhìn mẹ mình một cách đầy nghi hoặc, không thừa tiền là ý gì đây chứ? Rõ là bánh giò mua cặp sẽ rẻ hơn, nhà có đến bốn cái mạng người, ấy mà chỉ mua nhõn lấy một cái, từ ngày Jimin về, anh chẳng thể đếm nổi số lần mẹ thẳng thừng nói "không thừa tiền" để chống chế cho những yêu chiều dành cho họ Park, ý là tiền cho con trai thì không có còn tiền cho con rể thì có thừa? Anh bĩu môi nói thêm.

- Sao mẹ mua có một cái? Thế bố mẹ với con ăn mì hết à?

Bà nhìn anh, thoáng cười, tỉnh bơ nhếch mép.

- Mẹ tiện mua thì xử luôn ở quán rồi, bố con anh ăn gì cũng đâu có liên quan đến mẹ đâu?

Đó là cách một người phụ nữ của gia đình nói với con trai mình, rằng chuyện ăn uống của chồng con hoàn toàn không phụ thuộc vào bà một chút nào hết, khoé môi cán bộ co giật, anh thấy tai mình ù điên lên, sao nghe mấy bà hàng xóm kể chuyện hành hạ con dâu suốt ngày, ấy mà sang nhà mình thì nó lạ lắm?

Chưa để Jungkook phải cáu bẳn dậm chân huỳnh huỵch lên tầng gọi, Jimin đã hoàn tất công tác vệ sinh cá nhân và có mặt tại phòng bếp, bà Jeon tung tẩy.

[kookmin]: Trong lành, có ong.?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ