"kẻ có tình thì sẽ về bên nhau"
- phần tiếp theo của thất niên chi dương -hay ghen, chiếm hữu công × ngoài cứng trong mềm, nhân thê thụ
thể loại: hiện đại, đô thị tình duyên, gương vỡ lại lành.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"cụng ly!"
hanbin ngồi trong phòng bao của nhà hàng, cùng các đồng nghiệp khác nâng ly chúc mừng vị giám đốc mới tới nhậm chức của công ty.
anh nhíu chặt mày, nhìn vị giám đốc mới, hay nói đúng hơn là chồng cũ của mình đang được các nhân viên trong công ty vây quanh lấy lòng, tay anh không tự chủ mà cầm ly rượu dốc ngược vào cổ họng.
năm đó sau khi tự ý chia tay, hanbin đã lên chuyến xe cuối ngay trong đêm đi đến thành phố A cách xa ngàn dặm để bắt đầu cuộc sống mới.
anh dùng số tiền còn lại trong thẻ ngân hàng thuê một căn hộ nhỏ ở khu chung cư kiểu cũ, tìm được công việc làm kế toán cho công ty thực phẩm, phấn đấu trong vòng nửa năm lên tới chức trưởng phòng.
sáng nay sau khi vừa nộp bản kế hoạch cho cấp trên thì hanbin nhận được tin buổi tối phải tham dự bữa tiệc chào đón tân giám đốc. công ty của anh vừa mới được chuyển nhượng, cũng may nhân sự vẫn giữ nguyên không bị cắt giảm hay thay đổi, chỉ là sẽ có giám đốc khác tới nhậm chức mà thôi.
vị giám đốc này anh cũng chỉ được nghe nói qua chứ chưa từng gặp mặt. hiện tại gặp rồi thì đúng là khó xử. một ly, hai ly rồi ba ly, hanbin không ngừng chuốc say bản thân để áp chế đi sự bối rối trong lòng, đến khi thần trí mơ hồ không còn tỉnh táo.
lúc tỉnh lại anh thấy mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ, từ lâu không đụng tới bia rượu nên bây giờ đầu đau như búa bổ, mơ hồ không nhớ rõ tối qua ai đã đưa mình về.
bỗng có một tiếng động nhỏ thu hút sự chú ý của hanbin, anh lê cơ thể chếnh choáng của mình mon theo nơi phát ra âm thanh dẫn bước đến căn bếp của ngôi nhà.
một bóng lưng quen thuộc đang loay hoay khuấy đảo chiếc nồi bốc khói nghi ngút, bờ vai rộng vững chãi cho dù có hoá thành tro thì anh vẫn nhận ra người đó.
eunchan nghe thấy tiếng động thì nhanh chóng quay lại, nhìn thấy thân ảnh mình ngày đêm mong nhớ, trong lòng không khỏi kích động nhưng vẫn phải kìm chế.
"anh dậy rồi sao, em còn đang tính lên phòng đánh thức anh đây."
hanbin chưa bao giờ nghĩ đến lần gặp lại giữa hai người sẽ rơi vào tình huống như này, anh đã bao lần tưởng tượng khung cảnh khi hai người vô tình gặp lại nhau, sẽ lướt qua như hai người xa lạ hay nhẹ nói câu chào như những người bạn lâu ngày không gặp.
"cảm ơn giám đốc đã đưa tôi về, xin lỗi đã làm phiền cậu, giờ tôi sẽ đi liền đây, tạm biệt."
không đợi anh xoay người rời đi, eunchan đã vội vàng níu tay anh lại.
"anh ngồi xuống ăn sáng đã, cháo em nấu xong rồi, tối qua anh uống nhiều rượu như vậy chắc giờ bao tử cũng không dễ chịu gì, ăn một chút rồi hẵng đi."