Cảnh mỹ nữ vén rèm luôn thực rung động, đặc biệt là với ba người vừa mới nói bậy về tứ đại mỹ nữ. Ba người theo phản xạ thẳng lưng, đáng khinh trên mặt đổi thành nghiêm trang:
- Niệm Khanh cô nương và Vị Triều cô nương đến có chuyện gì sao? - Hoa Chi Phá nhìn hai kẻ còn lại cúi đầu uống trà làm bộ như không thấy, biết hai người là muốn mình lên đài - Có phải Lâu đệ của chúng ta khỏe rồi hay không? Nếu như vậy thì thật tốt quá! - Hầy, đáng tiếc bảy ngày thư thái vừa qua của chúng ta! Hoa Chi Phá theo bản năng suy tính có nên thừa dịp không ai chú ý đi đánh gãy chân Phong Chi Lâu không, như vậy nàng có thể tiếp tục thoải mái thêm một lần, dù sao chuyện bán bạn cầu vinh nàng cũng không phải chưa từng làm qua.
- Ha ha, ta còn tưởng các ngươi đã vui đến quên cả trời đất rồi - Niệm Khanh khẽ liếc mắt nhìn trà bánh trên bàn đá, bảy ngày vừa qua tuy rằng nàng không nói gì nhưng cuối cùng cũng hiểu được một chút về mấy kẻ vô sỉ này, ỷ vào phận làm khách mà mỗi ngày ăn sang mỗi ngày người hầu kẻ hạ, thật sự cho rằng bản thân là đại gia, là chủ lâu vung tiền như rác rồi sao? Nàng sai rồi sao?
Hoa Chi Phá cười thiếu tự nhiên, Tuyết Chi Lạc và Nguyệt Chi Loạn căn bản ngay cả sắc mặt cũng không đổi, mặt lạnh có thể sánh với Vị Triều.
- Hiện tại hắn đã có thể động đậy có thể chạy nhảy, cho nên ta tìm các ngươi đến thăm hỏi, thuận tiện chấm dứt chuyện nhỏ này - Niệm Khanh vừa mới nói xong thì Lạc Lạc và Loạn Loạn đang rất trấn định đã không còn trấn định, ánh mắt sáng rỡ, lời này không phải ý là bồi tiền?
Hoa Chi Phá xấu hổ nhìn hai người:
- Vậy làm phiền Niệm Khanh cô nương - Ở dưới bàn đá lôi kéo quần áo của Lạc Lạc và Loạn Loạn, hai người lập tức hiểu được - Ừ ừ ừ - Gật đầu như giã tỏi.
Ba người đi theo hai mỹ nữ, còn chưa nhìn thấy Phong Chi Lâu đã nghe thấy tiếng nàng tru tréo:
- Cứu mạng...thả ta ra ngoài... ta khỏe rồi... ta thật sự khỏe rồi... Vị Triều...ta sai rồi...thả ta ra ngoài...
Ba người bước chậm lại một chút, trao đổi ánh mắt với nhau, đến gần mới nhìn rõ đãi phòng (phòng dành cho khách) của Lâu đệ bị khóa.
Ba người toát mồ hôi, làm vậy cũng hơi quá đi? Lâu đệ, đứa nhỏ đáng thương! Không phải nói là Vị Triều sẽ chiếu cố nàng sao? Chẳng lẽ chiếu cố chính là như vậy! Bảy ngày qua nàng sống như vậy sao? Ba người đột nhiên chột dạ, Lâu đệ, chúng ta xin lỗi ngươi!
- Niệm Khanh cô nương, Vị Triều cô nương, các ngươi đối đãi với bệnh nhân như vậy? - Lạc Lạc tuy rằng từ trước đến nay thường ngày luôn đấu khẩu với Lâu, nhưng kể cả lúc đó thì giữa các nàng luôn tồn tại tình bạn, nay thấy Lâu đệ bị đối xử như thế thì trong lòng Lạc Lạc cũng có chút khó chịu.
- Bệnh nhân? - Niệm Khanh cười nói - Vị Triều làm như vậy cũng là muốn tốt cho hắn, đáng tiếc hắn không cảm kích.
- Rốt cuộc thì có chuyện gì xảy ra? - Hoa Chi Phá cảm thấy những lúc chống lại Niệm Khanh thì thế của bản thân lại tự thấp xuống một bậc, trán đổ mồ hôi một cách mất kiểm soát, đây là kìm chế lẫn nhau sao!
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH][edit] Tứ cầm thú và tứ hoa khôi - Phá Quân Tinh
MizahThể loại:Xuyên không, hài hước, 1x1 Nhân vật: Tứ cầm thú: Phong Chi Lâu, Hoa Chi Phá, Tuyết Chi Lạc, Nguyệt Chi Loạn. Tứ hoa khôi: Vị Triều, Niệm Khanh, Du Lăng, Ly Tuyệt Trạng thái: Hoàn, 125 chương + 5 phiên ngoại Editor: gru2110 Văn án: Nhìn tên...