1

630 75 4
                                    

"ở bên này nè nhi." 

giọng của ngọc thảo vang lên giữa quán ăn khi nhìn thấy đứa em đã lâu rồi không gặp kia bước vào cửa. phương nhi vừa nghe thấy âm thanh gọi tên mình liền đưa mắt đi tìm nơi phát ra âm thanh, khi đã xác định được vị trí của mọi người, em vội vàng đi tới. đến bàn ăn rồi còn không quen cúi đầu vừa chào vừa xin lỗi. 

"xin lỗi em tới muộn." 

"không sao đâu, dù sao thì em cũng chưa phải người muộn nhất mà." đỗ hà ngồi bên cạnh thấy nàng đến đã vội xin lỗi thì lên tiếng nói không sao. mọi người cũng vừa mới tới không lâu, em đến muộn một chút cũng không có vấn đề gì. 

"đến một mình hay sao mà muộn vậy? khánh linh đâu?" tiểu vy nãy giờ bận nghịch ngợm bàn tay thùy tiên cũng ngừng lại chào đón em. nàng cảm thấy có chút kì lạ khi em đến đây một mình, đáng lẽ bùi khánh linh phải đưa em đến chứ? 

"chị ấy có việc bận tối nay nên em tự đi." phương nhi vừa ngồi xuống đã nhận được câu hỏi khiến em khựng lại. nhưng rồi em lại nở một nụ cười qua loa để cho qua chuyện. nếu em nói khánh linh hôm nay quên mất ngày sinh nhật của em thì liệu mấy người các nàng có để yên cho chị không? 

"suốt ngày bận, chị thấy con bé đó ngày càng chẳng quan tâm gì đến mày nhi ạ." mai phương nãy giờ ngồi đó âm thầm đánh giá phương nhi. nhìn bộ dạng em mà xem? so với trước khi yêu bùi khánh linh nhìn thiếu sắc hơn nhiều. ngay cả ngày sinh nhật bạn gái cũng không đưa người ta đi ăn mừng với chị em. có phải là chán sống rồi không? 

"linh bận thôi mà phương, công việc mà chị, mình phải thông cảm cho chị ấy chứ." 

"xì, tao chả buồn nói chuyện với mày nữa đâu nhi ạ." 

"thôi nào, hôm nay là sinh nhật nhi mà, vui vẻ lên một chút đi." 

phương anh lúc này cũng lên tiếng, không thể để cho buổi tối hôm nay vì vài lí do mà mọi người không ai vui vẻ được, là ngày vui của em, phải để cho em thấy vui chứ. hôm nay là sinh nhật thứ 24 của phương nhi, buổi tối hôm nay là mọi người đặc biệt hẹn nhau chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho nàng. cũng đã lâu lắm rồi mấy người bọn họ mới được ngồi chung đông đủ như thế này, có lẽ lần gần nhất là vào hai năm trước nhỉ? 

"chị ngọc đâu rồi hả mọi người?" phương nhi nhìn một hồi không thấy dáng hình cao lớn kia thì có chút thắc mắc. đã lâu rồi em không gặp lại cô, chẳng lẽ cô vì chuyện đó mà không muốn gặp em nữa?

"nhớ nó à? không phải mày từ chối nó tới cả chục lần rồi sao?" lương thùy linh cũng góp vui, con bé phương nhi này đúng là tàn ác, đã từ chối người ta rồi mà vẫn còn tỏ ra quan tâm. 

"chỉ là thắc mắc thôi, em thấy chị ấy có nhắn ở trong nhóm là sẽ đến nên hỏi thôi mà." lời vừa dứt ở phía ngoài cửa đã có người chạy vào.

"xin lỗi mọi người em tới muộn!" bảo ngọc mang theo thân hình cao đến, trên tay còn cầm một bó hoa hồng chạy tới trước bàn bọn họ. hơi thở của cô có chút gấp gáp, có lẽ là đã chạy đến đây. 

"quà này dành cho em nè đầu móp." cô chìa bó hoa và hộp quà màu hồng được gói ghém xinh đẹp đến trước mặt em. phương nhi nhìn cô mỉm cười sau đó nhận lấy bó hoa và món quà. em còn chưa kịp cảm ơn đã bị cô chặn lời.

[ ngọc nhi ] mưa rơi góc phốNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ