Chương 14: Chó Hoa. Trắc nết!

120 17 4
                                    

"Sao cậu dừng lại vậy ?"
Cô thắc mắc thì thấy cậu đứng nhìn chăm chú con chó bên đường, sao lại đi lạc ra đây nhỉ?

" Đây là chó ?"

"Vâng , chó con"

" Nuôi nhé"

" Không cậu, chắc là nó đi lạc, cậu đừng...."

" Mình ghét cậu, không thương cậu !"

"Không có"

" Thế cho cậu nuôi nha"

" Cậu đừng có nhìn tôi, không nuôi là không nuôi"

" Thái Anh...."giọng cậu nũng nịu
Cậu ngồi xuống kéo kéo áo cô, tủi thân nói:
" Vợ không cho nuôi.... cậu không về...."

" Này cậu đừng ngồi, bẩn"

" Không cho nuôi.... không đứng"

" Mợ ơi ....hãy để con ôm chó cho "
Thằng Quốc lên tiếng, cậu thì túm áo cô , thôi thì gật đầu cho lẹ, thế là cậu cười đứng lên ôm cô:

" Thương vợ cậu nhất !"

Thế là từ đó mợ cả nhà Phú Ông đi ghen với một con chó.....

" Mình, thấy con chó của cậu không?"

" Không thấy , cậu đi mà hỏi thằng Quốc"

" Cậu chả thấy Quốc"

Chả phải cô bảo thằng Quốc tống cổ con chó đó đi tắm rồi sao, sao cô thấy ghét nó ơi là ghét chứ !

Cậu ngồi xuống trước mặt vợ mình, không cho cô đụng vào sổ sách nữa , giọng hơi nhõng nhẽo:
" Cái giọng mình nói thấy ghê lắm , mình lại giận cậu gì à?"

" Không có "

Cậu nhìn chằm chằm cô, sau đó lại quen tay véo má cô:

"Vợ của Mẫn dễ thương thật ấy , nhưng mà vợ mà giận là cái mặt như thế này!"
Cậu nhăn mặt lại, cố tình trêu cô, mặt cô đỏ bừng :

"Thôi, cậu đi mà tìm chó của cậu"

" Đấy lại cái giọng đó"

" Chó của cậu quan trọng hơn tôi mà"

" Không có, con chó không đẹp bằng mình đâu, vợ giận cậu ư ?

Ai đời lại so sánh người với chó như cậu chứ!

" Không có , cậu tìm thằng Quốc là tìm ra chó à ...."

"Không tìm nữa, mình không giận , nhưng mình ghét cậu , tối , mình không cho cậu ngủ...chun...."

Cậu cứ nói lung tung, sao nhiều lúc cô cứ nghĩ cậu bình thường rồi nhỉ ? Còn nhiều lúc thì lại thấy cậu ngốc ơi là ngốc!

" Vâng , tôi không cho cậu ngủ nữa.... cho cậu ra ngoài ôm con chó của cậu mà ngủ"

Cô trêu, cố cúi mặt xuống thật thấp để nhịn cười, cậu nghe thấy thế thì hơi hoảng, cầm chặt tay vợ :
"Phác Trí Mẫn này ngoan lắm, cực kỳ ngoan , mình đừng có đuổi "

"....."

"Vợ ơi..... cậu ..... cậu .....không hư...."

Vâng , cậu không hư......
Chỉ là cô đang nhịn cười mà không dám trả lời lời cậu thôi ___cô cứ thế , làm cậu càng vội:

MÌNH GHÉT TÔI_ MẫnAnh [ Minrose ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ