- Từ khi em đọc cuốn sách kia đó...=_=
WHO thở dài nhìn Việt Nam. Cậu ngây ra một lúc rồi chợt hỏi:
- Ủa rồi sao thầy lại ở đây?
- Haizzz....nghe nói em bị ốm nên thầy đến kê vài đơn thuốc cho em thôi. Mà thằng Russia nó tự nhờ thầy đó, lúc đó hình như nó còn suýt khóc cơ? Vô lý thật ấy, thầy chả bao giờ thấy nó thể hiện cảm xúc ra rõ mồn một như này đâu .
- Ể...thật á hở?
- Chứ sao không?
Việt Nam tự hỏi. Mình có làm gì cho Russia đâu mà để cậu ấy lo lắng đến thế. Từ đầu đến giờ nếu nói xuông ra thì cũng chỉ coi nhau là bạn cùng lớp. Vậy cớ gì mà cậu ấy phải khóc vì Việt Nam bị dầm mưa chứ???
Đúng là khó hiểu thật đấy...
WHO thấy Việt Nam trăn trở như thế chỉ đành vỗ vai cậu vài cái:
- Mọi người ai cũng đều quan tâm đến em đó. Đừng vì mấy cái mục tiêu dở người đó mà lăn ra ốm như vậy. Cố thì đừng có cố quá ha...Được chứ?
- Vâng....
Thầy WHO à, thầy ko biết là vì cái khác đâu. Chứ không ngày mai Việt Nam định cho cả đội luyện tập bằng bài "lấy tạ đè người" đó =_=
Thôi thì vì thầy nói hay quá nên Việt Nam không để thầy mất mood làm gì. Cậu chỉ thầm tỏ vẻ biết ơn rồi gật đầu vài cái cho có lệ
Nếu thầy WHO mà biết chuyện này thì chắc hẳn thầy USSR sẽ không chỉ đơn giản là bị trách móc vài cái đâu, vốn dĩ thầy ấy rất thẳn thắn mà =D :
- Thôi thì ngồi chờ xíu để thầy kê mấy đơn rồi cho em uống thuốc. Xem nào, paracetamol là quan trọng nhất nè, phải uống mới khỏi được đó ha, panadol nữa nè, còn cả thuốc co mạch mũi nữa. Cứ dùng liên tục vài ngày là khỏi nha. Ngoài ra còn phải ăn nhiều đồ chứa vitamin và chất xơ, với cả uống nhiều nước vào nhé, càng nhiều càng tốt. Mà, em có dị ứng với gì không?
- À...không, em không có...
- Thế thì tốt rồi! Đỡ phải xem thành phần từng cái. Thôi để thầy đi pha thuốc cho em uống nha...Trong thời gian này em cứ ngồi đọc sách hoặc làm mấy việc vặt linh tinh. Nhưng tuyệt đối KHÔNG ĐƯỢC RA KHỎI ĐÂY NGHE CHƯA?
- Dạ, thầy cứ quá lên à ><
- Sống với em đủ lâu khiến thầy biết em hay lo lắng là công việc mình làm sẽ bị chậm tiến độ rồi. Haiyaaaa có hôm em bị ốm mà vẫn xin thầy làm nốt phần bài tập của cha em giao đấy thôi! Công việc của em đã có người thay rồi, đừng có lo thừa!
- V...vâng
Tự nhiên Việt Nam thấy WHO giống mẹ mình hơn là thầy mình rồi đó
Thầy gì mà toàn lo lắng không đâu =_= đã thế còn lo thái quá. Để xem ai mới là người hay lo thừa đây nhỉ?
Thôi thì hôm nay bị bất ngờ đổ bệnh nên cậu cũng chả còn sức để rap battle với thầy WHO nữa, chứ không đời nào cậu lại chịu thua chuyện này cả!
-----------------------5 phút sau ~~~
- Đây, trước tiên em cứ uống paracetamol đi ha ^^
WHO để một cốc nước trên bàn rồi ngồi xuống chiếc ghế canh giường, tay còn cẩn thận gọt từng miếng xoài. Việt Nam cầm lên nhìn cốc nước
BẠN ĐANG ĐỌC
( Countryhuman-Allnam) Idol thế chiến thứ hai //Tạm Drop//
FanficViệt Nam, cậu là một chỉ huy cực kỳ xuất sắc và được mọi người trong phe Cộng Sản kính trọng, yêu mến . Nhưng mà nếu nó mà lại suôn sẻ như thế thì cái truyện này ra đời làm gì? Cái vấn đề ở đây là họ yêu cậu, nhưng mà là yêu đến đổ nóc nhà, hoặc là...