Bình minh rồi, mọi vật bắt đầu trở về màu sắc vốn có của chúng, nắng sẽ vàng, lá cây sẽ xanh và hoa hồng sẽ đỏ tươi như màu máu. Dường như vạn vật đều rực rỡ với tông màu tươi tắn trừ căn biệt thự không xa kia.
Thợ làm vườn đang cắt tỉa lá cho những khóm cây gần cổng, ông bỗng giật mình thảng thốt lùi về sau. Một thi thể hoặc cơ thể nào đó đang nằm trước cổng sau với phần đầu dính máu đỏ chói mắt. Đúng là một người làm vườn mới.
Ông lập tức báo quản gia, quản gia đi báo lại ngay cho chủ nhân của mình. Thoáng thấy một ánh nhìn lên bất cần của chủ nhân, quản gia đã mau chóng sắp xếp những người làm khác trong biệt thự và cả ông lão kia.
"Xử lý cho sạch sẽ, đừng làm bẩn cổng ra vào."
Ông lão kia nghe thấy thì tội quá, rõ ràng cái cơ thể kia còn thở, ông kiểm tra rồi.
"Nhưng... cái đó... người kia chưa chết mà!"
Quản gia lạnh lẽo nhìn ông khiến ông rùng cả mình, cúi hẳn mặt xuống không dám đối mắt.
"Vậy thì tự mình giải quyết."
Một lời nói ra, một ánh nhìn thẳng, tất cả người làm còn lại lui hết chỉ còn ông lão tự hiểu bản thân mình phải tự thân làm hết, một mình lão.
Ông chẳng còn biết nói thêm gì, lẳng lặng đến chỗ cơ thể kia để chuẩn bị dọn dẹp.
Nhớ về những ngày đầu chính ông còn không biết đường vào mà được người đưa lên xe đóng cửa kín mít mà đến đây. Ông bị ép đi vì giỏi có tiếng trong trồng và chăm sóc cây. Đúng là chỉ chăm sóc cây vì ở trong biệt thự không có một bông hoa nào, hoa dại cũng không. Cũng may công việc này kiếm được rất nhiều tiền đủ cho con trai ông lo được việc học và viện phí cho con gái.
Làm ở đây một tuần, ông sớm quen với không khí lặng trầm ở đây, chỉ không ngờ có nhiều chuyện phức tạp như vậy, ông là lần đầu gặp.
Khu biệt thự gần như được bao quanh cây là cây, có vẻ là biệt thự giữa rừng, trông còn có chút cổ như bị bỏ . Bên trong không có lấy một người bảo vệ hay gác cổng.
Ông lật người kia lên, đó là một cậu bé với gương mặt thanh tú, trên người là đồng phục của một trường cấp ba nào đó. Biển tên ghi Oh Hanbin.
Chợt nhớ đến người con trai con gái ở nhà, ông bỗng nổi lòng trắc ẩn khi thấy người đang còn thở nhẹ nằm trên nền đất này.
"Tội nghiệp quá!"
Quản gia đã dặn dò ông cái gì? Sống hay chết thì cứ kéo cái đó về cột bê tông thấp ở khuất xa phía Tây, để đó sẽ có người đến xử lý tiếp. Ông lão ngờ ngợ hiểu được chính là mình bỏ mặc sinh mạng của ai đó. Để mấy người kia xử lý thì cậu bé chắc chắn chết.
Dù không thể hiểu nổi cách hoạt động ở nơi đây, dù biết những người này máu lạnh đến như thế, cũng sợ rằng mình bị vướng vào nhưng nếu ông làm ra điều đó, lương tâm ông cắn rứt chết mất.
Ông quyết định cứu cậu bé. Cõng trên vai rồi mang về nhà kho đựng đồ làm vườn nơi ông nghỉ ngơi. Ông tìm chút thuốc sát trùng, băng bó tạm. May mắn là vết thương không sâu, không chảy quá nhiều máu còn lại khi nào tỉnh thì ông không biết.
![](https://img.wattpad.com/cover/345164406-288-k871796.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bonbin] Fallen Angel's Eyes
FanfictionThể loại: Kinh dị, tâm lí, anti hero, bl WARNING: Truyện không dành cho các bạn đọc hoặc các fan yếu tim. Nếu hình tượng có quá khác biệt với Hanbin hay Hyuk, hoặc trong truyện có nội dung nhạy cảm với bạn thì không nên đọc. Truyện được viết theo tr...