Những thứ kì lạ

610 87 11
                                    

Mới bình phục được vài hôm, Hanbin đã phát hiện ra trong biệt thự này nuôi một con hổ. Không sai, là hổ bằng da bằng thịt. Đó là thú cưng của Hyuk.

"Mới lần đầu gặp đã làm người ta hoảng sợ rồi Mirae."

Hyuk bình thản nói khi chứng khiến thú cưng của mình đang chồm lên người khách. Còn Hanbin thì cứ bất động ngồi đó như chưa hoàn hồn. Mãi sau mới lấy lại nhịp thở bình thường rồi đứng dậy nhờ bàn tay kéo lên của Hyuk.

"Cậu sợ sao?"

"Tôi có... hơi sợ."

"Thú vị..."

"Sao?"

"Không có gì." Hyuk nở một nụ cười hiền như cún.

Hanbin chuyển chủ đề hỏi Hyuk về việc làm của mình, ngày hôm sau cậu đã có một công việc mới nhưng Hyuk thì không hề bắt cậu rời khỏi căn phòng xa hoa kia, coi như đó là phòng ngủ của cậu.

Mỗi lần Hanbin làm việc ngoài vườn luôn có cảm giác mình bị nhìn từ đâu đó. Chưa hết, ông thợ làm vườn đôi khi cũng liếc lên liếc xuống làm Hanbin cũng đầy hoài nghi chuyện quái gì đang xảy ra.

Sau ba hôm làm việc ngoài vườn thì hôm nay là thất bại nhất, Hanbin trượt chân té ngã vào vườn, bùn đất mà hay dính trên bộ đồ bảo hộ cậu mặc nay dính lên cả tóc, cổ cậu.

Thế nhưng Hanbin lại vẫn vui vẻ mà cười vì sự hậu đậu của bản thân.

Bỏ bộ đồ trên người, Hanbin về phòng định tắm rửa thì Hyuk đã ngồi sẵn ở cái bàn đặt cạnh cửa sổ. Một người có gương mặt đẹp như vậy không khỏi toát ra mị lực thu hút lòng người.

"Cậu bẩn rồi."

"À, chào anh, tôi vừa đi làm việc về, không may bị ngã nên dính đất vào người."

Hyuk không trả lời, biểu cảm không hài lòng.

"Mà sao anh lại ở đây?"

"Lo cho cậu thôi, tôi chuẩn bị nước tắm rồi mau tắm rửa cho sạch sẽ đi."

Hanbin thấy thế cũng nhanh chân bước vào phòng tắm cởi đồ, ngâm mình trong bồn tắm đầy mùi tinh dầu. Xà phòng sớm làm trôi hết đi những tạp chất còn vương trên tóc và bả vai cậu. Hanbin với lấy chiếc áo tắm rồi khoác đi ra.

Những giọt nước nhỏ còn lăn nhẹ trên lọn tóc rồi thi nhau rơi xuống sàn. Hyuk thấy Hanbin đã ra ngoài tìm đồ để mặc thì đưa đến một bộ quần áo kêu cậu mặc vào.

Hanbin bất ngờ nhận lấy, chưa kịp phản ứng để biết ai kia đang lau mái tóc mềm của cậu bằng tấm khăn bông dịu dàng hết sức có thể. Cậu cũng lúng túng không biết làm sao, mặc cho người đó vò vò nhẹ đầu mình. 

Hyuk kéo cậu ngồi xuống, mở ra một đống chai lọ như là mĩ phẩm rồi bôi lên trên da mặt căng mướt của cậu, ngón tay chăm chú đến độ khiến cho người đối diện còn có cảm giác ngại.

"Tôi... tôi tự làm được mà."

"Cậu sẽ không biết cách khiến chúng phát huy hết hiệu quả đâu." Hyuk tiếp tục công việc của mình.

"Nhưng cổ... để tôi bôi đi, nhột lắm."

Hyuk mặc kệ người kia nói gì tiếp tục xoa xoa chất kem lên làn da mềm mại của cậu.

[Bonbin] Fallen Angel's EyesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ