Chương 20

786 61 27
                                    

"Ái chà ái chà, hai đứa quen nhau hả." Chị nhân viên cười khúc khích.

Song Ngư không trả lời, dĩ nhiên Bạch Dương cũng phải trả lời thay: "Hẳn là... có chút quen."

"Có chút quen?" Chị nhân viên cười cười, khi nhìn thấy Song Ngư dần đi xa rồi mới mở miệng: "Nhớ lúc nãy chị nói thằng tra nam kia ngoại tình bị chị phát hiện không? Là Song Ngư nói cho chị đó."

"Anh ấy ạ?" Bạch Dương nghi hoặc.

"Từ lúc chị làm việc ở đây thì thường thấy Song Ngư. Nhiều người lúc trước làm ca của chị đã thấy thằng nhóc ấy lúc nào cũng ở đây giờ này. Bình thường nó khá yên tĩnh và trầm lặng, ít nói lắm ấy. Chị toàn phải bắt chuyện trước, lâu lâu nói chuyện với nó mà tưởng tự kỉ một mình thôi. Nhưng mà chị nói gì nó cũng lắng nghe hết, lâu lâu chị hay nói xàm nói bậy nó cũng nghe. Chỉ là nó không có bình luận gì hết. Tuy vậy nhưng nó tốt lắm."

Nói rồi chị nhân viên cười: "Còn rất rất đẹp trai nữa, chị buồn tình mà nhìn thấy cái mặt nó là chị hết buồn luôn."

Bạch Dương bị chọc cười, cậu tủm tỉm nhìn chị.

"À mà nói nhiều nãy giờ còn chưa biết tên nhau nữa, em tên gì?"

"Bạch Dương ạ."

"Chị tên Xuân Lệ, mà chị ghét cái tên Lệ lắm, em cứ gọi chị là chị Xuân nha." Xuân Lệ đưa tay ra dấu cho Bạch Dương bắt tay: "Gặp lần đầu như thể tri kỉ trăm năm, nói chuyện hợp phết."

Bạch Dương bắt tay lại, sau đó chào tạm biệt Xuân Lệ mà đi đọc sách. Bạch Dương đi đến ghế ngồi có số bốn, cậu rất thích số bốn vì nó là tháng sinh cũng như là con số may mắn của cậu.

Bình thường Bạch Dương chỉ toàn ngồi trong góc, nay trong góc đó lại chứa một người khác, nhìn bóng dáng cao lớn dựa vào tường đọc sách đầy vẻ quyến rũ, Bạch Dương cảm thấy mặt mình có chút bốc lửa.

Bạch Dương không định ngồi kế Song Ngư dù đối diện vẫn còn chỗ ngồi, cậu định bụng đi sang dãy khác. Đột nhiên Song Ngư ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Bạch Dương, cũng có thể là cậu tự bổ não, nhưng ánh nhìn đó quá rõ ràng.

Tuy nhiên lúc Bạch Dương quay sang thì Song Ngư vẫn ngồi đó đọc sách, như chưa hề có một cái nhìn nào cả.

Đột nhiên não nhỏ lại nảy lên suy nghĩ thú vị, Bạch Dương đổi ý định chuyển chỗ, lặng lẽ đi đến bên cạnh Song Ngư, nhưng rồi cảm thấy chỗ ngồi không phù hợp nên đành chuyển hướng sang đối diện.

Động tác ngồi xuống tuy nhẹ nhàng nhưng vẫn khiến Song Ngư chú ý, đôi mắt sắc bén khẽ lướt qua vài giây rồi lại chăm chú đọc sách. Từng hành động đều nằm gọn trong mắt Bạch Dương, khoé môi cậu khẽ nhếch lên lúc nào không hay.

Ngồi được khoảng một giờ đồng hồ, Bạch Dương bỗng thấy chán, lần đầu tiên cậu đọc sách mà cảm thấy vô vị như vậy. Hoặc có thể do đối diện có người, muốn nói chuyện cùng người ta nhưng không biết nên nói gì.

Tựa như cái ngày Song Ngư đèo Bạch Dương đến trường, cả một bầu trời lúc đó yên ắng đến lạ thường, tuy Bạch Dương có chút ngượng vì bầu không khí im lặng lúc đó nhưng bù lại cảm giác rất thoải mái.

[BL/12 Chòm Sao] Năm Ấy, Em Là Giấc Mộng Đẹp Của Thời Thanh XuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ