Prem đúng là đối tượng đưa Boun đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác mà. Tưởng chừng cậu giận chuyện anh đứng sau, hóa ra lại giận vì mất tiền, quả nhiên không thể nào tin được luôn. Mà công nhận ngoài đối phương ra, chẳng ai cho anh được những cảm giác bất lực, khó chịu nhưng mà hạnh phúc đến vậy.
"Bỏ đi, chuyện cũng gần 2 tháng rồi còn gì?"
"Hai tháng thì không thể đòi à? Quân tử trả thù mười năm chưa muộn thì Prem tôi đi đòi tiền sau 10 năm vẫn chưa muộn chứ."
Dứt tiếng, liền hất tay Boun. Nhưng anh nhanh chóng câu ngang eo của Prem lại rồi ôm ngược đi vào trong.
"A... anh định làm gì?"
Boun sao có thể để Prem đi gây nhau với người ta? Cậu đanh đá xéo sắc như thế thôi, nhưng anh chắc rằng khi đi cãi nhau sẽ không lại ai đâu. Đặc biệt với người dùng dị đoan để mê hoặc lòng dân.
"Ngoan nào, ngồi xuống, em muốn thì tôi có thể trả lại 5000 baht cho em, không cần làm lớn chuyện như thế."
"Nhưng là bà ta lấy của tôi, chứ đâu phải anh lấy của tôi, buông ra, tôi phải đi đòi lại công bằng."
Prem đang ngồi trên đùi của Boun mà không ngừng ngọ quậy. Tỏ ý muốn rời khỏi vòng tay của anh mà đi đòi lại công bằng.
"Thôi bỏ đi. Tôi thương a."
Boun cạp cạp tuyến của Prem, khiến cậu nhột mà hơi ưỡn ẹo rụt cổ.
"Đừng nghịch."
"Được rồi, em làm việc đi còn lấy 5 triệu. 5 triệu so với năm ngàn đương nhiên nhiều hơn mà. Làm nhanh có nhanh, nào, ngồi xuống."
Boun nhấc Prem đặt xuống ghế sofa. Cậu dụi dụi mũi nói:
"Coi như tôi chịu ấm ức lần này."
Nói xong, Prem cũng chuyên tâm gõ máy tính.
Căn bản lấy Boun chính là chuyện tốt cả đời này của Prem, ngoài ra còn có thể xem điều ấy là thành tựu vĩ đại trong cuộc sống. Chưa kể hôn sự đã định, lúc đó hình cưới cũng đã chụp. Muốn thay đổi cũng đâu còn khả năng. Thành ra coi bói giống như một chuyện dư thừa vậy. Nhưng cậu cũng ráng tìm chỗ để đi thì có khác nào tự đem tiền phung phí. Do đó hiện tại đã tự giận mình.
Thoáng cái đã hết tuần, Prem cũng làm xong nhiệm vụ được giao. Càng đọc, Boun càng thấy dự án của cậu có tiềm năng nên cho triển khai nhanh chóng. Hiện tại cũng là tháng 6 rồi, còn chẳng đánh nhanh thì coi như phải chờ đến năm sau.
Prem hoàn thành nhiệm vụ nên có 5 triệu tiền thưởng, cũng như được Boun dẫn đi khu vui chơi như lời đã hứa. Cuối cùng bản thân đã được đi đến chỗ mình thích, nên trong lòng vô cùng vui vẻ.
Bình thường Prem chẳng hay đi những chỗ này hoặc các địa điểm ăn uống khác, do cái danh trạch nam không phải tự phong. Chỉ là sau khi cùng Boun kết hôn, rồi nhận thấy muốn giây phút hạnh phúc ấm áp chan hòa xuất hiện nhiều, thì nên cùng nhau đi đâu đó, chứ không phải mãi quấn một chỗ trên giường.
Thành ra Prem hết muốn đi chỗ này, lại đi đến chỗ khác. Chưa kể có con là chuyện sớm muộn, sau này để chăm con thì cậu bị mất rất nhiều thời gian riêng tư. Nên trước mắt đã lên kế hoạch, mỗi tuần Boun sẽ dẫn cậu ra ngoài hâm nóng tình cảm hoặc đi du lịch ngắn hạn. Tranh thủ còn trẻ, nói chính xác hơn là còn kịp, thì tạo nên nhiều kỷ niệm cho sau này là tốt nhất.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Bounprem Ver) Lấy Nhầm cục nợ
FanfictionNhân vật: Boun Noppanut (alpha) Prem Warut (omega) Thể loại: ABO, ngọt, hài, ấm áp có chút ngược nhẹ nhưng khi nào ngược thì chưa biết Nội dung: Prem Warut là một OMEGA, nhưng đến năm 25 tuổi vẫn chưa có chủ nên đành phải đi xem mắt...