1. ẢnhNatsuki đang ngồi cầm bút dò điện để lắp ráp các vi mạch trên mặt bàn. Một đàn anh trong khoa vũ khí bất chợt đi ngang qua tò mò hỏi hắn về dự án hắn đang làm. Natsuki cũng thuận thế trả lời cho xong nhưng câu chuyện bỗng dưng lại lái đến chủ đề khác.
- Cái đó... là ảnh em trai mày à?
- Hả?
Trên thanh chắn bàn hay đính mấy tờ ghi chú cùng bản thiết kế, ở lớp sâu nhất có hình ảnh một đứa trẻ tầm lứa tiểu học với mái tóc màu vàng. Natsuki đã khéo léo che đi bớt để không lộ liễu quá. Chẳng ngờ đàn anh lại tinh mắt thế kia.
Đàn anh vươn ra để lấy xem, Natsuki không thể cản lại khi hai tay đang bận. Mấy người khác trong xưởng lại bắt đầu bế tắc vì dự án nên xúm lại tám nhảm.
- Không phải Natsuki tóc đen à? Em trai lại tóc vàng sao?
Họ nhìn vào bức ảnh bây giờ đã rõ chân dung hơn, đứa trẻ đó hơi khó phân biệt được nam hay nữ do đường nét mịn màng của nó. Đứa trẻ có chiếc mái thưa và biểu cảm khó gần.
Càng nhìn những đàn anh bắt đầu thấy giống một ai đó họ đã từng gặp, nhưng chưa kịp đoán ra Natsuki đã đứng dậy giật lại bức ảnh với gương mặt trông khá bối rối và bực tức.
- Không phải, trả đây.
Rồi Natsuki cất luôn vào ví để đàn anh đứng đực ra rồi đứng nhìn nhau. Trong đầu họ đều đồng loạt liên thông cùng với một cái tên.
Đấy không phải là Asakura Shin đó à?
Rồi không hẹn mà hài lòng mỉm cười vỗ vỗ vai Natsuki và bật ngón cái mạnh ai nấy quay về bàn làm việc của mình. Natsuki nhìn mấy tên đàn anh có bộ mặt hết sức mờ ám với dáng vẻ chấm hỏi rồi hắn trầm ngâm.
Natsuki nhớ về công việc bán thời gian của mình khi nhận nhiệm vụ bắt cóc Shin, cho đến giờ bức ảnh của cậu còn nhỏ khi đó bây giờ hắn vẫn còn giữ và trở thành vật quan trọng của hắn.
2. Thanh âm
Shin cáu kỉnh cực kỳ nhìn bóng lưng Natsuki trong phòng kín cứ cắm đầu vào máy móc. Họ đã chuyển về sống chung được mấy năm nay rồi cũng không hay thường xuyên cãi vã vì cả hai đứa đều mang tư tưởng người lớn. Nhưng gần đây Shin mới nhận ra một điều khiến cậu trở nên bực tức.
Cảm giác ánh mắt tràn đầy tia lửa điện của Shin đang ghim chằm chặp lên người mình. Natsuki không quay lại mà độc thoại trong đầu, tiếp tục sửa chữa vi mạch.
(Sao đấy?)
Shin kiên trì không trả lời, ở phía sau ôm gối tiếp tục duy trì gương mặt không vui của mình. Sau nhiều lần gửi tín hiệu không thành công, Natsuki đành bỏ dở công việc mà quay ghế lại vẫn dùng thoại trong đầu để giao tiếp.
(Có chuyện gì hả?)
Đối diện với ánh mắt lười biếng của Natsuki, Shin quay phắt đầu qua từ chối giao tiếp bằng ánh mắt. Lần này, Natsuki thở dài rời khỏi vị trí để tiến tới ghế bành đặt ở phía sau để hỏi han người yêu của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
NatsuShin | Invisible and Esper
Fiksi PenggemarNhững mẩu truyện vụn vặt/tản mạn, có thể OOC.