Shinobu: này Shinazugawa, xem tôi có gì cho anh này. Uống thử đi - cô đưa một lọ thuốc cho Sanemi
Sanemi cầm lấy lọ thuốc: gì đây?
Sanemi ở Điệp Phủ vì anh phải băng bó vết thương khi chiến đấu với quỷ, vì có mặt anh ở đây nên Shinobu muốn nhờ anh thử thuốc mới cô mới tạo ra
Shinobu: theo công dụng mà tôi muốn thì nó sẽ giúp vết thương không còn đau trong một khoảng thời gian
Sanemi không nghi ngờ gì mà uống hết lọ thuốc đó. Sau khi uống xong bản thân có cảm giác rất lạ, móng tay anh mọc dài ra, ở đằng sau mọc thêm một cái đuôi trắng, và trong phút chốc anh đã biến thành một con sói trắng, vết sẹo trên khuôn mặt vẫn vậy. Quần áo anh cũng vương vãi khắp nơi
Shinobu: ara ara, có vẻ như tôi vừa tạo ra một Sói Trụ - cô đùa
Sói (Sanemi): nè, cô nên làm gì đó để tôi trở lại bình thường đi chứ - anh ngước lên nói
Shinobu: bất ngờ nha, sói cũng biết nói chuyện kìa. Mà tôi sẽ tạo ra thuốc giải cho anh, nhưng trong thời gian đó thì anh phải ở trong hình dạng này - cô cười
Sói (Sanemi): bực rồi đó nha, liệu mà nhanh đi
Shinobu: biết rồi mà, tôi sẽ gửi lời đến chúa công. Nói tình trạng của anh cho ngài ấy, và nói ngài ấy cứ thông báo là anh đang có một nhiệm vụ ở xa
Sói (Sanemi): ừ, tôi đi đây
Shinobu: anh đi cẩn thận
Sói (Sanemi): bộ dạng này thật khó chịu - anh bước ra ngoài, và đi trên đường
Đang đi thì anh gặp Giyuu đang cầm trên tay Ohagi. Cậu cũng thấy anh, và đã xanh mặt rồi chạy đi. Anh thấy lạ nên đã đuổi theo
Giyuu: sao nó lại đuổi theo mình - cậu hoảng hốt quay lại khi chạy, điều đó khiến cậu bị vấp ngã xuống đất
Anh cũng chạy đến mà nhìn cậu. Hình như cậu rất sợ sói à không phải nói đúng hơn là cậu sợ những loài có bề ngoài giống cún
Giyuu: đừng qua đây - cậu run rẩy nhìn anh, ký ức từ hồi bé ùa về khiến cậu càng sợ hơn
Hồi bé cậu đã bị một con cún cắn vào mông, điều đó khiến cậu sợ cún đến tận bây giờ. Anh liền tiến đến mà liếm lên má cậu, cậu cũng chớp mắt nhìn con sói trước mặt mình, khẽ đưa tay lên xoa đầu con sói đó, anh cũng không phản kháng gì mà để cậu xoa
Sói (Sanemi) nghĩ: "tại sao mình lại phải ở đây với thằng này nhỉ?"
Bỗng quạ truyền tin đến và nói: Phong Trụ Shinazugawa đã làm nhiệm vụ ở nơi khác, chưa biết thời gian quay về
Giyuu: vậy sao? Còn cái này thì thế nào nhỉ? Mà nát hết rồi - giọng cậu cùng với vẻ mặt khá hụt hẫng khi nghe vậy, cậu lấy ra 2 cái ohagi đã bị nát vì cơn ngã vừa rồi
Sói (Sanemi):"nó vẫn còn nhớ mình thích ohagi sao?"
Anh tiến đến ăn hết đống Ohagi đã nát trên tay cậu. Giyuu bất ngờ nhìn
Giyuu: ngươi cũng thích ohagi à?
Sanemi gật đầu khi nghe cậu hỏi như vậy
Giyuu: ngươi thật giống cậu ấy. Mà ta phải đi rồi, tạm biệt - cậu đứng lên phủi quần áo mình rồi bước đi
BẠN ĐANG ĐỌC
Oneshort Sanegiyuu
Historia CortaTổng hợp những hoàn cảnh và tình yêu của Phong Thủy :>