Chương 146 : Tức Giận

523 20 0
                                    

Kiana đương nhiên không nhàm chán đến vậy. Cô hôm nay đến là có chuyện muốn nói với Becky.

"Nghe nói vụ ly hôn nhận nuôi bé gái kia cuối cùng vào tay chị?"

Becky gật gật đầu: 

"Chị hiểu đại khái vụ việc rồi. Thật ra cũng không phức tạp. Dựa trên tình huống của hai vợ chồng đó thì chuyện thỏa mãn yêu cầu của người ủy thác hẳn là không khó. Dù sao cô bé mới sáu tuổi, cha mẹ nuôi không có quan hệ huyết thống, đương nhiên là đi theo mẹ sẽ tốt hơn."

Nhưng vấn đề chính là ở chỗ đó. Nếu thật sự không có gì phức tạp thì tại sao vụ này lại kéo mãi, kéo đến tận khi rơi vào tay Becky?

Kiana chuyên xử lý những vụ kiện về kinh tế, hiểu biết đối với vụ án này là có hạn, nhưng dù sao cũng rành hơn người mới nghỉ phép từ nước ngoài về là Becky một chút.

"Trước chị thì luật sư Nahida đã từng tiếp xúc với người ủy thác này rồi, còn gặp cả vợ con anh ta nữa. Chúng ta đều biết một khi quan hệ nhận nuôi đã được xác lập thì giữa đứa bé và cha mẹ nuôi cũng đã hình thành sự ràng buộc về quyền lợi và nghĩa vụ. Sự ràng buộc này không bị xóa bỏ bởi việc ly hôn của hai bên. 

Trước khi người được nhận nuôi đủ tuổi trưởng thành thì người nhận nuôi không thể giải trừ quan hệ. Mà việc giải trừ quan hệ không có lý do chính đáng thì cô nhi viện cũng sẽ không đồng ý. Cho nên cũng chỉ có thể lựa chọn một trong hai bên, hoặc mẹ nuôi hoặc cha nuôi.

"Bé gái sáu tuổi đương nhiên là phải theo mẹ rồi. Cho dù ra tòa đi nữa thì chị tin tòa nhất định cũng sẽ phán như vậy. "

"Trên lý thuyết thì đúng là như vậy. Nhưng mà em nghe luật sư Nahida nói anh ta có gặp đứa bé rồi. Hình như cô bé có ý nguyện mãnh liệt muốn đi theo cha."

"Em chắc chứ?"

"Luật sư Nahida không cần phải nói dối."

Becky trầm tư suy nghĩ. Nếu thật vậy thì đúng là có hơi khó giải quyết. Thường thì tòa sẽ suy xét nguyện vọng của đứa bé nếu nó đủ mười một tuổi. Bé gái mà Kaito Ishikawa và Nogami Yukana nhận nuôi bây giờ hẳn vẫn chưa lên bảy. 

Thường con nít độ ấy sẽ dính mẹ hơn một chút. Như vậy việc cô bé có ý nguyện mãnh liệt muốn đi theo cha xem ra có hơi kì quái. Nếu có nguyên nhân sâu xa thì nói không chừng tòa sẽ suy xét nguyện vọng của cô bé. Như vậy yêu cầu của Kaito Ishikawa hẳn sẽ không dễ dàng thực hiện.

Kiana biết đàn chị khóa trên này của mình là người thông minh, nói tới đây chắc chị đã hiểu cả rồi. Cô thử hỏi: 

"Chị có muốn suy nghĩ thêm không?"

Chỉ sau chừng hai phút, Becky đã chuyển trạng thái từ trầm tư sang kiên định. Kiana hiểu Becky đây là đã hạ quyết định rồi.

"Không có gì phải nghĩ. Vụ ủy thác này chị đã nhận rồi. Chị muốn làm rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."

Những gì nên nói, Kiana đều đã nói hết. Nếu Becky đã lựa chọn thì cô thân là bạn đương nhiên phải tôn trọng và ủng hộ. Vì thế, luật sư Kiana ôm máy tính bảng chuyên dùng để hóng chuyện của mình, vui vẻ thoải mái bước ra khỏi phòng.

Văn phòng giờ chỉ còn lại một mình Becky. Nhớ lại tình cảnh khi chạm mặt Kaito Ishikawa lần trước, cô hỏi đối phương có nói thật, không giấu giếm mình không. Những lời này, Khương Vu gặp người ủy thác nào cũng hỏi, đáp án nhận được đều thống nhất, tất cả mọi người luôn bảo đảm rằng mình vô cùng thành thật. Nhưng trong tuyệt đại đa số trường hợp thì bản thân lời đó cũng đã là một câu nói dối.

Kaito Ishikawa hiển nhiên cũng không cho cô biết tất cả sự thật.

Becky cầm lấy tư liệu của người ủy thác, cẩn thận lật xem, sau đó lại nhìn chiếc đồng hồ nhỏ tinh xảo đặt trên bàn làm việc. Bây giờ vẫn còn sớm, chờ đến giữa trưa, khi mọi người sôi nổi về nhà nghỉ ngơi, nói không chừng cô có thể đến tận nơi xem thử. Có đôi khi đương sự lại không thành thật bằng người đứng xem. Becky muốn thử gặp hàng xóm của hai vợ chồng Kaito Ishikawa một lần.

Sáng nay, cô được vị trong nhà đưa đến chỗ làm. Giờ giữa trưa muốn đi phía nam thành phố KN cũng chỉ có thể lội bộ về nhà lấy xe.

Sớm biết vậy đã chẳng giận dỗi làm gì, luật sư Becky buồn bực nghĩ khi lặn lội về nhà trong cơn gió đông lạnh thấu xương. Dù sao đêm qua cô cũng rất thoải mái.

Nhà của Kaito Ishikawa ở khu phía nam thành phố KN. Anh ta và Nogami Yukana đều là dân bản địa. Hai người thu nhập tuy bình thường nhưng là người gốc KN, nhà ở vẫn không thiếu. Những khu nhà trệt trước kia giờ cũng được quy hoạch thành các tòa cao ốc. Becky dựa theo địa chỉ Kaito Ishikawa cung cấp mà tìm được nhà anh ta ở lầu sáu.

Một tầng ba hộ gia đình. Becky sau khi tìm đúng biển số nhà Kaito Ishikawa thì nhìn chung quanh một vòng, sau đó phát hiện có camera do tư nhân lắp đặt trên cửa một hộ gia đình.

Đây xem như thu hoạch ngoài ý muốn. Bản tường trình của nhân chứng không bao giờ có thể trực quan bằng những video, hình ảnh chân thật này. Becky tiến lên hai bước, gõ vang cửa căn hộ.

"Cộc, cộc, cộc."

"Cộc, cộc, cộc."

Becky gõ một lúc, bên trong không ai đáp lời, hẳn là chủ nhà còn chưa về.

Ngay khi cô chuẩn bị tìm đến nhà tiếp theo thì đột nhiên đèn thang máy bật sáng. "Keng" một tiếng, cửa thang máy mở, một cô gái trẻ tuổi vừa tìm chìa khóa vừa bước ra, đúng lúc đụng mặt Becky.

Thấy có người lạ đứng trước cửa nhà mình, cô nàng kia sửng sốt, sau đó hỏi: 

[FreenBecky] Ly Hôn Hiểu Biết Một Chút [Cover]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ