Hiểu lầm (1)

1.6K 126 10
                                    

Dunk Natachai, sinh viên đã tốt nghiệp đại học được gần 1 năm mà vẫn chưa tìm được việc làm, cậu rất sốt ruột, cậu đăng CV khắp nơi nhưng chưa chỗ nào ổn cả.

Vì cậu học trường hạng trung, nên hiện tại tìm được việc như mò kim đáy biển, nhìn bạn bè ai cũng có công việc cậu lại càng sầu hơn.

Nhưng cuối cùng thì thần may mắn đã mỉm cười với cậu sau mấy tháng thất nghiệp, cuối cùng cậu đã được nhận việc, lại còn là công ty thời trang khá lớn, tuy nhiên cậu phải thử việc 2 tháng, sau đó có buổi đánh giá, nếu qua thì mới làm nhân viên chính thức, nhưng đối với cậu thế đã là một tin mừng rồi.

"Nào, tôi nói này Dunk, cậu thật tốt số quá rồi. Còn kêu thất nghiệp cái khỉ gì, bây giờ thì tốt rồi. Đến khi nào mà có tiền rồi thì đừng quên mặt anh em nha" Win là bạn thân hồi cấp ba đến đại học của Dunk, vỗ vỗ vai cậu cười nói.

"Người giàu như cậu mà nói câu này là đang có ý gì? Cậu bây giờ là trưởng phòng marketing không phải sao? Còn nói tôi?" Dunk cũng mỉm cười nói lại, biết thừa tên Win này là tiền tiêu không hết, nhưng lúc nào cũng tỏ ra nghèo khổ với mình.

"Thôi bỏ đi. Đến đây, chúng ta mau ăn mừng nào. Chúc cậu mau giàu nha" Hai người cứ liên tục uống đến quên trời đất. Cuối cùng là cả hai say đến nỗi không đi vững được nữa. Nhưng Win có phần đỡ hơn vì thường xuyên uống với đồng nghiệp, chỉ có Dunk thỉnh thoảng mới có dịp uống nên bây giờ say đến nỗi quên luôn bản thân tên gì luôn rồi.

"Dunk, mau dậy! Cậu có nghe thấy tôi nói gì không?" Win đầu óc mơ hồ vỗ mặt Dunk gọi cậu dậy, đã 11 giờ hơn rồi.

"Để im cho tôi ngủ" Dunk giọng lè nhè nói, vẫy vẫy tay có ý đuổi Win đi.

"Thật hết nói cậu luôn rồi" Win không còn cách nào khác đành đưa cậu đến khách sạn gần nhất để nghỉ, mai anh còn có cuộc họp lúc 9 giờ nên không thể ở lại. Sau khi sắp xếp ổn thỏa xong xuôi thì mới về nhà.

Joong Archen là giám đốc công ty thời trang, vừa có tiền vừa đẹp trai, nhưng lại hơi khó gần, các cô gái luôn thích những anh chàng đẹp trai lại có tiền, nên anh rất được phái nữ hâm mộ. Trong mắt họ anh chính là người đàn ông lý tưởng.

"Giám đốc, bên phía công ty đối tác nói là có một món quà nho nhỏ muốn tặng vì đã hợp tác thành công" Thư ký đứng ngay ngắn nói.

"Quà sao?" Joong nhếch môi cười, anh có thể đoán được món quà mình được tặng là thứ gì.

"Vâng, khách sạn tên X gần quán bar Y. Phòng 203 ạ"

"Được rồi, cô ra ngoài đi" Anh nới lỏng cà vạt, dù sao dạo này cũng đang bị stress nhiều, cũng nên phát tiết thôi.

Anh đến khách sạn mà thư ký đã nói, nhưng lại quên mất là phòng bao nhiêu. Bây giờ cũng muộn, mà anh thì lười gọi lại hỏi thư kí, nên là anh tìm phòng theo cảm tính, hình như là hai không gì đó? Hình như là 202? Thôi kệ, trước tiên cứ gõ cửa xem sao?

Anh đứng trước cửa gõ vài cái, một lúc sau thì có người mở cửa, lần này là một chàng trai sao? Coi như mọi hôm ăn món nhạt hôm nay ăn món mặn đi vậy, lâu lâu đổi khẩu vị cho bớt nhàm chán. Chuẩn bị cũng kĩ nha, còn khỏa thân, nhìn thân hình câu dẫn kia mà anh không biết trong lòng là cảm giác gì.

[Joong - Dunk] Tổng hợp Fanfic (END)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ