Mệt mỏi, toàn thân rã rời, vô lực. Đó là cảm giác đầu tiên Iris cảm thấy khi cơ thể dần lấy lại được tri giác. Cô chớp mắt nhiều lần cho đến khi con ngươi dần thích nghi với tia nắng chói chang của buổi đầu ngày chiếu rọi qua cửa sổ. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Còn đây là... phòng mình? Iris mơ hồ nghĩ, sau đó cô thử chống tay xuống nệm hòng cố gắng ngồi dậy. Lạ thật, chẳng lẽ mình nằm mơ sao?Đầu óc Iris ong ong như bị người ta lấy búa bổ vào. Cô bần thần giơ tay ôm trán, sắc mặt không tốt nhìn quanh phòng. Chợt cửa phòng bật mở, một nữ hầu gái với mái tóc hạt dẻ bước vào. Tay cô ấy bưng một khay sắt chứa đầy thuốc và dụng cụ y tế.
Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá. Tốt quá.
Vẫn đang trong tình trạng mơ màng, Iris dường như nghe thấy tiếng ai đấy lùng bùng bên tai, nhưng cô cho rằng mình chỉ nghe lầm vì tiếng người nói kia rất nhanh đã biến mất không thấy tăm hơi.
Loảng xoảng. Âm thanh đánh rớt khay thuốc làm Iris giật mình. Iris vội ngẩng đầu quan sát gương mặt tiều tụy của cô ấy.
Nữ hầu gái đứng chết trân một hồi rồi đột ngột lao tới ôm chầm lấy Iris khiến cô không kịp trở tay. Nữ hầu gái nức nở khóc oà lên, từng lọn tóc nâu nhạt mang theo hương cỏ dìu dịu cọ xát lên mặt cô. “Tiểu thư, cuối cùng người cũng tỉnh rồi!” Cô ấy dùng lực siết chặt Iris. “Thật tốt quá! Tiểu thư thấy cơ thể thế nào? Có cảm thấy không khoẻ chỗ nào không ạ? Xin hãy cho tôi biết ngay nếu người khó chịu.”
“Từ từ Bella.” Iris vụng về vuốt lưng nữ hầu gái, cô nhận ra giọng mình khàn đặc. “Em không sao cả, chỉ hơi chóng mặt thôi.” Rồi cô ngay lập tức hối hận khi nói năm chữ cuối cùng, vì Bella thậm chí còn cư xử cường điệu hơn trước.
Nữ hầu gái vội vàng bắt lấy vai Iris, vẫn đang cố hết sức kiềm lại nước mắt. Cô ấy kiểm tra Iris từ đầu đến chân, đảm bảo bản thân không bỏ qua bất cứ chi tiết đáng nghi nào. Iris không nhúc nhích dù chỉ một chút, để mặc cho Bella muốn làm gì thì làm. “Chóng mặt? Còn gì khác không ạ? Tôi sẽ gọi bác sĩ...”
“Chị Bella.” Iris chậm rãi ngắt ngang lời nữ hầu gái. “Không cần đâu, em ổn.”
“Người có biết người làm bọn tôi lo lắm không? Lúc ngài Ignatius mang người về đây, tôi đã sợ chết khiếp.” Nữ hầu gái nghẹn ngào, rồi cô hớ hênh quệt đi những giọt lệ còn đọng trên khoé mắt.
Iris bấu lấy ga trải giường, nghi ngờ nhìn nữ hầu gái. “Em... bị làm sao cơ?”
Bella lại bắt đầu khóc, trưởng nữ nhà Bedelia bị cảnh này làm cho luống cuống không biết nên xử trí thế nào. Bella chưa từng là kiểu người nhạy cảm tới mức khóc nhiều như vậy. Điều này đưa Iris đến một kết luận duy nhất – chắc chắn đã có chuyện.
“Bella, đừng khóc mà. Nói cho em biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mãi một lúc lâu sau, Bella mới ngừng sụt sịt, nữ hầu gái ngậm ngùi. “Ngày hôm đó... Cơ thể tiểu thư lạnh băng, tim người cũng ngừng đập. Tôi cứ nghĩ... Tôi cứ nghĩ chúng tôi đã mất người rồi.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[OLN] [Remake Nữ Phản Diện Là Số Một] - Iviesl'shia
ParanormalHơn một thế kỷ trước, những đàn quái vật không xác định đã đổ bộ xuống Eldoria và kéo một phần của nơi này chìm vào thời kì đen tối. Cho đến khi Anh hùng Helios Bedelia xuất hiện, bọn chúng mới được dẹp yên. Và 150 năm sau, những con quái vật ấy lại...