Tên truyện: 【温周】捡
Tác giả: LaukayanNếu Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư là học sinh trung học hiện đại.
"Muốn thắng, đây là phương thức hắn trả lại cuộc sống, những vận mệnh và khổ sở áp đặt lên cuộc đời hắn, Ôn Khách Hành muốn xé ra cho người nhìn, cho nên hắn càng đánh càng tàn nhẫn, cũng càng thống khoái."
───•───
"A Nhứ, bên nhau đi?"
Ôn Khách Hành vẫn ngả ngớn như mọi khi, đồng phục học sinh màu xanh trắng bị quạt trần trong lớp thổi bay một chút. Cả người hắn nhoài lên thành ghế phía trước bàn của Chu Tử Thư, cố ý tới gần làm chiếc ghế nghiêng thành một góc độ có chút nguy hiểm, mái tóc dài nhuộm màu xám bạc của hắn rất mượt, nhưng đuôi tóc lại hơi vểnh. Giọng điệu giống như chỉ đang hỏi Chu Tử Thư có muốn đi xuống căng tin không.
"Ôn Khách Hành, tránh ra."
Người vẫn đang ngồi viết bài không hề dừng bút, trang giấy xám xịt thô ráp tản ra mùi mực không dễ ngửi, Chu Tử Thư vẫn viết từng nét từng nét, lấp đầy mỗi một khoảng trắng. Một lúc sau, y để bút xuống nhìn vị trước mắt đang đặt cằm lên mép bàn mình, chớp chớp mắt cố gắng biểu diễn tinh hoa vô tội của mình. Lời từ chối lại lần nữa được nói ra một cách không thương tiếc.
"Ai muốn đi đánh nhau cùng anh?"
"Ài —"
Ôn Khách Hành rất khoa trương chống người lên, khiến chiếc ghế nặng nề đứng trở lại mặt đất, phát ra tiếng "lộp cộp" trầm đục, trong phòng học vắng vẻ có chút ồn ào.
"A Nhứ thật vô tình."
Người lên án làm bộ xua tay. Ngắn ngủi một tháng, Chu Tử Thư đã học được cách làm như không thấy trước cảnh tượng như vậy, mở bình nước của mình uống vài ngụm, bị nước trà nóng phiền đến nhíu mày.
"Rõ ràng lúc trước A Nhứ nói muốn báo đáp anh, sao em lại lừa người ta..."
"Đó là nói có chuyện gì trong khả năng tôi sẽ làm giúp anh."
Chu Tử Thư không chút để ý nhét sách vở trên bàn vào cặp, cho bình nước đã vặn chặt vào túi nhỏ bên sườn, ném ra một cái liếc mắt, "Không bao gồm giúp anh dọn dẹp đống phiền phức anh tự gây ra."
Y kéo ghế ra để đứng dậy, bộ bàn học kiểu cũ quá nhỏ so với vóc người 1,8m của thiếu niên, mỗi lần di chuyển phần gỗ ma sát với sàn nhà lại phát ra tiếng "ken két". Chạng vạng tối mùa hè rất trong lành, cái nóng gần như đã tan biến. 6 giờ 20, Chu Tử Thư dự định về nhà.
Y khoác cặp và áo khoác đồng phục lên một bên vai, tay còn lại đút túi. Đi rất tiêu sái, nước chảy mây trôi, câu nói cuối cùng cũng bởi vậy mà kéo dài có chút nghe không rõ.
"... Với lại, Ôn Khách Hành, tôi đã chép bài tập cho anh một tháng."
Mãi đến khi bóng lưng Chu Tử Thư biến mất ở góc đường, Ôn Khách Hành mới rũ mi mắt. Cánh quạt trên đầu quay nửa chết nửa sống, như một trò giễu cợt khô khan, cho nên hắn cũng bật cười, phá vỡ trầm mặc, khuyên mình nên sớm nghĩ thông suốt.
![](https://img.wattpad.com/cover/319614234-288-k29353.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Hôm nay quýt không lái xe
Fanfiction• Cung Tuấn ❤ Trương Triết Hạn và các cp trong vũ trụ Tuấn Triết • Nhiều tác giả, credit đầu trang • Editor là một đứa không biết tiếng Trung nhưng vã quá làm liều • Ảnh bìa: Koshi_gegeji (twitter) ⚠ Chỉ đăng tại wattpad ThuyMien_1640