Trái ngược.

147 15 0
                                    

Sau lần trực nhật đấy quan hệ của Shinichirou và Uta đã tốt lên rất nhiều,ít nhất là so với sáng nay.

"Áo đồng phục của con đâu?"-Bà Sano hỏi con trai.

Shinichirou đang trông Manjirou cũng ngẩng mặt lên.

"Dạ."-Shinichirou.

"Con làm mất rồi!"-Shinichirou nhe răng ra cười.

"Cái thằng nhóc này,thật là!"-Bà Sano bất lực.

Mới ngày đầu đi học đã làm mất đồng phục,thật chẳng biết phải làm sao.

"Anh hai,xem siêu nhân của em nè!!"-Manjirou phi siêu anh hùng đến chỗ Shinichirou.

Nhưng Shinichirou đang không để ý thế là mô hình siêu nhân an toàn hạ cánh trên trán Shinichirou.

"A!"-Shinichirou theo đà ngã ra đằng sau.

Thuận thế nằm dài ra luôn.

"Anh Shinichirou,anh chết rồi hả?"-Manjirou lon ton lại gần xem anh trai mình.

"Nói anh mình như vậy hả Manjirou!!!"-Shinichirou bật dậy chọc lét Manjirou.

Lúc này TV đang chiếu về một chương trình ca nhạc.

Là một dàn hợp xướng.

Chất lượng hình ảnh không tốt nhưng Shinichirou có thể nhận ra gương mặt quen thuộc đứng gọn ở góc trái màn hình.

"Uta?"-Shinichirou.

"Hả?"-Manjirou tò mò nhìn theo hướng anh trai.

Nheo nheo con mắt lại cố gắng tìm thứ anh trai vừa bảo.

Chiếc TV hộp to chất lượng hình ảnh lẫn âm thanh đều không rõ nhưng Shinichirou lại có thể thấy được Uta.

"Shinichirou,Uta đâu?"-Manjirou tò mò.

"Kia kìa!"-Shinichirou chạy lại sát gần TV chỉ rõ cho Manjirou thấy.

"Đây!"-Shinichirou chỉ vào cái bóng nhỏ ở góc trái màn hình.

Manjirou cũng chạy theo đến xem phải nhìn kĩ lắm mới thấy được gương mặt.

"À?Là người à?"-Manjirou.

Shinichirou nheo mắt nhìn em trai.

"Thế mày nghĩ anh đang nói đến ai?"-Shinichirou.

"Uta là ai?"-Manjirou lại tiếp tục hỏi.

"Là bạn cùng bàn của anh mày đấy,ngầy không?"-Shinichirou tự hào.

Việc lên TV đối với bọn trẻ thời này cho dù chỉ là một chút cũng rất là ngầu.

"Shinichirou,Manjirou,vào ăn cơm nhanh lên!!"-Ông Sano gọi mấy đứa cháu của mình.

"Vâng!"-Shinichirou xách Manjirou chạy vào trong bếp.

Trên TV lúc này mới bắt đầu bài hợp xướng.

Trái lại với không khí vui vẻ của nhà Sano ở nhà Suotame lại rất khác.

"Con về rồi ạ!"-Uta mở cửa nhà.

"Uta,về rồi hả con?"-Bà Suotame mỉm cười.

"Vâng ạ."-Uta nắm chặt quai cặp.

"Đồ của ai đây?"-Bà Suotame hỏi.

"Con bị ướt áo là bạn con cho mượn ạ!"-Uta vội vã trả lời.

ĐN Tokyo Revengers | SandraNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ