Tấn thủ phối hợp

31 8 2
                                    

Hai tuần sau buổi tuyển thành viên cho đội Quidditch, Scorpius xuống Đại Sảnh Đường sớm để làm xong bài luận về Vệ Mã cho môn Chăm Sóc Sinh Vật Huyền Bí. Nó đang viết đoạn kết luận trong khi một con dao phết bơ lên bánh mì cho nó thì Ira xuất hiện. Có một đám học sinh năm bảy ở cuối dãy bàn, họ có tiết thực hành Biến Hình rất ác liệt. Nhưng ngoài họ ra thì chỉ có nó và Ira ở đó.

"Em có nhận ra," Ira bỏ qua đám năm bảy để ngồi huỵch xuống cạnh nó, "là đội Quidditch của chúng ta thảm họa tới mức nào không?"

Scorpius gật đầu. Không có mấy ai nói như vậy, vì một mùa giải "thảm họa" của đội Quidditch Gryffindor vẫn bay tốt hơn mức mà những đội như Hufflepuff khao khát. Nhưng thảm họa vẫn là thảm họa. Cảnh tượng Hera Boosalis vung tay đánh trái Bludger và trượt hoàn toàn đã ăn sâu vào sinh hoạt hàng ngày của Scorpius đến nỗi chúng bắt đầu xâm chiếm luôn những cơn ác mộng của nó.

"Tệ lắm bạn à. Tệ thiệt sự."

"Em biết."

Ira bốc một miếng xúc xích từ cái đĩa và bắt đầu nhai. "Thế nên anh mới thích em đấy. Người khác sẽ nói mấy thứ nhảm nhí như 'nhưng Truy thủ chơi hay lắm mà' và 'ít nhất thì cậu còn giữ được Thủ quân và một nửa số Tấn thủ.' Nhưng em thì không hề nói vậy."

Scorpius nhướn mày trước cách ăn không được lịch sự cho lắm của Ira, và có vẻ anh ấy chưa nhận ra. "Cảm ơn."

"Và James thì đang cư xử như một thằng khốn đúng nghĩa."

Scorpius nhướn luôn cái chân mày bên kia. Nó cắn một góc bánh mì nướng của mình.

"Thì đúng vậy mà. Anh là người thực tế. Cậu ta đang hờn dỗi."

Vì Scorpius không còn cái chân mày nào để nhướn nữa nên nó quyết định nói rằng "hờn dỗi" không phải là dọa nguyền em trai mình và/hay là Tầm thủ của đội rớt từ trên trời xuống; thẳng thừng từ chối coi mình là "thành viên dự bị"; hoặc ếm bùa Mọc Răng lên Thủ quân dự bị học năm hai (cũng là em họ của mình) vì nói thẳng ra rằng mình đã bị đánh bại.

"Được rồi. Cậu ấy đang nổi cơn thịnh nộ. Và cả đội đang rất không vui."

"Phải."

"Ý anh là Alexandra đã có tiến bộ, ta sẽ ghi điểm ổn. Và anh không có ý xúc phạm Jamesy, nhưng Al thực sự chơi tốt hơn cậu ấy."

"Em biết." Scorpius không thể kiềm được.

"Nhưng nếu James không vào được đội hình chính thức thì cậu ấy sẽ trở thành một vấn đề cần giải quyết nhỉ?"

"Anh ta không phải là vấn đề của em."

Ira cười toe, một nụ cười chủ yếu là nhe răng hơn là vui vẻ. "Nhưng đó đúng là vấn đề của em mà. Vì Nhà chúng ta đang cố giành cúp Quidditch. Và em là một thành viên của Nhà."

Scorpius cắn một miếng bánh mì nữa và uống một ngụm nước cam ít vị cam hơn cả nước cam của Ý. Nó không biết tại sao Ira lại nói cho nó những chuyện này. Nó đâu có thức trắng mỗi đêm vì cái tôi bầm dập của James Potter.

"Nên là anh với Paul đã có một cuộc nói chuyện nho nhỏ với nhau."

"Ồ?"

Ira gật đầu. Anh ấy ăn nốt miếng xúc xích rồi bắt đầu cắn cây khác. Anh ấy vừa nhai vừa nói, "Bọn anh định sẽ cho James bay thử ở vị trí Tấn thủ."

[Dịch][James Sirius Potter/Scorpius Malfoy (JameScor)] NhàNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ