Chương 41

95 13 0
                                    

Bên ngoài lều đột nhiên vang lên tiếng động, tiếng kêu la của các cô gái tuy mơ hồ nhưng lại đầy phấn khởi. Bùi Cửu cau mày mở rèm, đúng lúc bắt được một cô gái đang chạy về phía lều chính:

"Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"

Cô gái bị cô kéo ngẩng đầu lên, trùng hợp đó chính là cô gái mà họ đã gặp khi vừa tới Tiểu Nam. Khuôn mặt cô gái đeo kính gọng đen lộ rõ ​​nét hồng hào đặc trưng của tuổi trẻ, vì đang vui mừng nên giọng nói không thể giấu được sự phấn khích:

"Bùi tỷ, chị còn nhớ ngôi mộ cổ mà trước đây chúng ta không thể đào được không? Thật kỳ lạ! Đám người Tiểu Đức vừa trở về và nói rằng kết giới trong suốt kỳ lạ đó đã không còn, chúng ta cuối cùng cũng có thể đi vào!"

Vừa nói xong, cô liền chạy về phía trước, cầm bảng ghi âm và cáp dữ liệu trên tay, vừa chạy vừa hét lớn:

"Chị ơi, em tới đó trước, chị cũng tới nhanh đi——"

Hai bím tóc nhảy lên nhảy xuống càng lúc càng xa theo bóng lưng của cô gái. Bùi Cửu kéo rèm xuống, nhặt khẩu súng đã lấy ra lúc nãy để chứng minh sự vô hại của mình và buộc nó vào thắt lưng, nhưng sắc mặt lại không được tốt như Tiểu Nam. Ngược lại, mọi người trong INTO1 đều nhìn thấy trên khuôn mặt cô hiện lên vẻ nghi hoặc và chán ghét.

Bá Viễn do dự hỏi:

"Có chuyện gì sao?"

"Có rất nhiều điều không ổn."

Bùi Cửu nhéo nhéo mi tâm, tức giận hít một hơi thật sâu, khi buông tay xuống, sắc mặt đầy vẻ u ám và nghiêm nghị:

"Lâm Lâm và những người khác vừa gặp tai nạn, đồng đội, người đã cùng họ vào sinh ra tử bấy lâu nay, vừa mới mất. Cho dù bây giờ có đột phá lớn thế nào đi chăng nữa, bọn họ sao lại có thể phấn khích như vậy... Điều này là không thể, Lâm Lâm đã là lão nhân, là thành viên đã có mặt khi Tinh Hà vừa mới được thành lập. Chúng ta giống như người thân của nhau vậy, sao họ có thể không có một chút đau buồn nào?

"Còn có ngôi mộ này. Chúng tôi đã khai quật, thăm dò, kiểm tra và thậm chí còn cho nổ tung nhiều lần trước đó, nhưng có một rào cản vô hình đã ngăn chúng tôi hoàn toàn ở bên ngoài, dù chúng tôi có làm cách nào thì cũng không thể mở được, kết quả các người khăng khăng ở lại đây, kết giới tự mở..."

Cuối cùng, giọng nói của Bùi Cửu từ từ trầm xuống, biểu cảm tức giận và buồn bã trên khuôn mặt dần được thay thế bằng một loại bối rối, cô ấy dường như đang nghi hoặc điều gì đó, và cố gắng hết sức để nắm bắt câu trả lời, nhưng mỗi lần cô ấy đến gần với đường ranh giới thì đáp án lại xoay chuyển và tan biến như chưa từng tồn tại.

Santa lên tiếng nhắc nhở:

"Cảm giác khó chịu này, giống như NPC đang đợi người chơi, đúng không?"

Bùi Cửu theo bản năng gật đầu:

"Đúng! Cậu......"

Giọng nói của cô đột nhiên biến mất hoàn toàn, toàn bộ khuôn mặt cô hoàn toàn trống rỗng, như thể linh hồn của cô đã bị rút đi ngay lập tức, chỉ còn lại cơ thể. Mọi người đều nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng trước khi họ kịp hành động, một làn sóng kỳ lạ lan trong mắt Bùi Cửu, sau đó cơ thể cô đột nhiên run lên, cảm xúc trong mắt đột nhiên quay trở lại. Cô ấy dường như đã hoàn toàn quên mất những gì mình vừa muốn nói, cô ấy treo súng và kiếm trên thắt lưng một cách nhanh chóng, khéo léo mở rèm lều rồi quay lại nhìn họ một cách kỳ lạ:

INTO1 | Mật Thất Đại Mạo Hiểm [Tạm Dừng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ