Chương 82: "Đem Agarras trả lại cho tao, đồ gia hỏa xấu xí!"

345 16 1
                                    

Agarras dang tay chặn lại đường lui của tôi, hắn ưỡn ngực, cơ thể hơi cong về phía sau, một âm thanh da thịt rạn nứt kỳ dị từ sau lưng hắn phát ra, giống như có thứ gì trốn ở trong thân thể hắn đang cố gắng chui ra. Tôi và Yukimura khiếp sợ, cứng người đứng ở đó, trông thấy sợi tóc của Agarras phảng phất như là vật sống đang trôi nổi lơ lửng, hình thành một đoàn sương mù màu đen, mấy chiếc xúc tu lớn hơn động đậy, gian nan trừ trong tóc hắn uốn lượn bò ra, trong giây lát một bên đã chui vào trong nước tiến về phía tôi!

"Cẩn thận!" Yukimura hoảng loạn la lên, vươn tay nỗ lực vì tôi mà ngăn lại chúng, lại bị cái đuôi của Agarras hung hăng hất về một phía, nện mạnh vào trên vách tường, chiếc đuôi lợi hại như lưỡi đao đột nhiên phân thành một vệt bóng đen hướng trên đầu cậu ta bổ tới, sống chết chỉ trong nháy mắt, tôi không kịp suy nghĩ liền nhào tới đem Yukimura đẩy ra, đỉnh đầu bị một đạo hàn ý xẹt qua, khó khăn lắm dừng ở trên lưng tôi, bất động.

Yukimura ngã vào trên thành vách, một tia máu màu lam từ trên trán cậu ta chảy xuống, công kích mãnh liệt của Agarras khiến khiến cậu ấy ngất đi.

Tôi đem Yukimura đẩy đến chỗ góc tường, nơm nớp lo sợ quay người lại, đuôi hắn để gần phía trên trán tôi, mũi nhọn kia đỏ như máu dường như đang khát vọng giết chóc, ở trên mũi tôi tinh tế miêu tả. Tôi nín thở đem đầu thoáng dời đi vài phân, lại bị hắn ngăn trở tầm mắt nhìn về phía khuôn mặt hắn. Agarras vô biểu tình nhìn tôi, dường như đang tự hỏi nên làm như thế nào chém đầu tôi vậy, đuôi cá chậm rãi di chuyển, nâng cằm tôi lên, ánh mắt tụ lại trên gương mặt tôi, đôi mắt nhíu lại, dường như đang nỗ lực phân biệt cùng hồi tưởng lại xem tôi rốt cuộc là ai.

Đây tiếp tục là một lần tôi lại cùng tử thần thoáng gặp nhau, nhưng lúc này thứ tôi phải đối mặt không phải là tử thần, mà là Agarras. Hắn có thể giết chết tôi, nhưng hắn lại không làm như vậy, vậy điều đó có phải chứng minh rằng cho dù là ở trạng thái dị hoá, hắn vẫn còn lưu giữ một phần lý trí? Tôi nghĩ không chừng có thể làm tăng mạnh phần lý trí này của hắn, khiến hắn cùng ám vật chất trong thân thể đối kháng.

Ý niệm này lay động tôi, tôi giơ tay lên, thật cẩn thận giống như có ý đồ đụng vào ngọn lửa ấy xoa xoa đuôi hắn, dọc theo gai xương tinh tế cứng rắn run rẩy mà sờ lên vảy hắn, đuôi hắn bởi vì sự động chạm này mà sinh ra run rẩy rất nhỏ, từ trong nước nâng lên dán lên ngực tôi, mà hắn giật mình chớp chớp mắt một hồi, cặp mắt âm u đầy tử khí giống như khôi phục lại sức sống.

"Khôi phục thành bộ dáng vốn dĩ đi, Agarras! Anh không nghĩ thương tổn em mà, phải không?"

Trong lòng tôi nháy mắt một tia hy vọng bỗng trỗi dậy, vội vàng gọi tên hắn, đem đuôi hắn ôm vào trong ngực. Nhưng lúc này hắn giống như bị điện giật, đuôi đột nhiên co rụt trở về, trong nước tôi bị một đoàn xúc tu màu đen tập kích, gắt gao cuốn lấy chân tay, đem tôi từ trong nước xách ra trước mặt hắn. Tôi nhìn thấy lân màng của hắn phình lên, là đám xúc tu mà tôi đã từng nhìn thấy ở bộ phận sinh dục của hắn khi ở trạng thái dị hóa, chúng vặn vẹo giương nanh múa vuốt, mỗi đỉnh chóp đều lộ ra đốm đen "yoila", dường như không chờ được mà muốn chui vào giữa hai chân tôi. Hiển nhiên ám vật chất trong cơ thể Agarras điều khiển hắn đem hạt giống bị ô nhiễm hạt cấy vào trong cơ thể tôi.

Nhân ngư DessaroNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ