Chương 115: Chấp niệm của Tiểu Tán

777 115 13
                                    


Hehe, trong lúc chờ post fic, Bòn nhận được quà nè:

Quà Nhung Nguyễn tặng Bòn ~ Vẽ cảm xúc về cuộc tình Tư tế Yibo và Tiểu Tán >

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Quà Nhung Nguyễn tặng Bòn ~ Vẽ cảm xúc về cuộc tình Tư tế Yibo và Tiểu Tán >.< Cám ơn Nhung thật nhiều đã ủng hộ tinh thần cho Bòn nha.

.

.

.

Tácgiả: Bòn

Beta: Ying9791 (Na)

..//..

- Vì sao anh lại chọn Tiêu Chiến? Sao anh lại đi theo để duy trì mạng sống cho anh ấy?

Tiểu Tán ngẩng đầu lên, có chút không ngờ đến Vương Nhất Bác lại thắc mắc điều này. Nhưng đó cũng chẳng phải điều bí mật, Tiểu Tán thành thật đáp:

- Vì ta nhìn thấy.

Vương Nhất Bác không nghĩ mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy, có chút bất ngờ ngoài tưởng tượng. Tiểu Tán lại mỉm cười, ôn tồn kể rõ hơn:

- Ta không nhớ bản thân đã chìm trong uất hận với Tội hồn bao lâu, nhưng bỗng một ngày, trong ảo cảnh, ta nhìn thấy một đứa trẻ chào đời, và linh cảm đến rất rõ ràng là đứa trẻ ấy sẽ giúp ta tìm gặp Tư tế Yibo. Lúc đó, khát khao được gặp đứa trẻ ấy dâng lên vô cùng mãnh liệt, kể từ đó ta đã điên cuồng tìm đứa trẻ ấy.

"Đó cũng là lần đầu tiên ta thử rời khỏi Kim tự tháp này. Thật không ngờ, ta có thể dễ dàng ra khỏi đây. Suốt nhiều năm qua ta không hề biết bản thân không hề bị giam cầm. Tuy nhiên, tâm trí vẫn rất mơ hồ, không rõ là tỉnh hay mê, ta chỉ đi theo linh cảm của bản thân. Ta phiêu bạt khắp mọi nơi, không ngừng liên kết với hình ảnh được nhìn thấy, truy ra tung tích đứa trẻ kia. Ta không biết nó ở đâu, sinh sống tại nơi nào, chỉ bằng linh cảm mà trôi dần mãi về phía Nam.

Đến khi ta tìm thấy đứa bé ấy, dường như đã rất nhiều năm trôi qua. Từ một đứa trẻ đỏ hỏn đã lớn thành cậu bé chừng 5-6 tuổi. Đáng tiếc là lại vừa trút hơi thở cuối cùng trên giường bệnh.

Đứa bé ấy không thể chết được! Ta nhìn thấy rõ ràng hình ảnh nó đưa ta đến gặp Tư tế Yibo. Vì vậy, ta dựa vào sức mạnh hồi sinh của Tội hồn, nhập vào thân xác đứa bé, giữ lấy hơi thở cho nó, duy trì sự sống ấy. Đó cũng là điều duy nhất ta suy nghĩ được trong thời khắc quyết định đó.

Điều bất ngờ là khi nhập vào bên trong cơ thể kia, ta liền cảm thấy vô cùng dễ chịu. Từ giây phút mất đi mạng sống, hòa thành một thể cùng Tội hồn, đó là khoảnh khắc ta cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản nhất. Ta phát hiện ra, mọi thứ có lẽ đến từ trái tim lương thiện, thanh khiết của đứa trẻ.

[Hoàn] TỬ THƯ 死信 (Bác Chiến) - BònNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ