5

1.2K 131 28
                                    

Sau hàng tá vụ thất bại, Cung Viễn Chủy đã mất niềm tin.

Hôm nay, rút kinh nghiệm, y sẽ xem trước tranh của người nọ. Khi dở tranh lên, cánh tay y liền hốt hoảng mà buông nó vội ra, vì y đang bị một người đứng phía sau đột kích, không ai khác chính là đại tiểu thư Cung Tử Thương.

" Há há há há, đệ đệ ~~"

Sởn cả gai óc, rùng rợn từng cọng lông với từng đợt âm thanh liên hồi giòn tan của Cung Tử Thương, Cung Viễn Chủy liền vuốt ngực.

" Hít vào, thở ra "

Cung Tử Thương nhanh nhạy liền nhặt tranh lên xem, vừa thấy người trong tranh lại hết hồn, mà thả nó rơi rớt về với đất, hét lên một tiếng doạ luôn mấy con chim đang đậu trên cành.

" AAAAAAAAAA"

Giật mình, y liền chặn họng nàng.

" Tỷ có thôi đi không, đừng bày ra cái bộ dáng ngu xuẩn kia nữa, mất mặt chết đi được!"

Cung Tử Thương tự ái, ngậm chặt họng, ra vẻ hề hề đáng thương.

" Nha, Viễn Chủy làm tỷ tỷ đau lòng quá"

Rồi làm bộ lau nước mắt, Cung Viễn Chủy đảo mắt trước sự ấu trĩ của nàng.

" Tỷ tỷ !'

May thay, đến cuối bức tranh kia cũng về với tay Cung Viễn Chủy, y dở tranh ra, cũng cảm thán lại là một kẻ ưa nhìn, xem ra Cung Môn ngoài nhân tài ra thì sắc đẹp cũng không thể thiếu. Cung Tử Thương nhìn một màn này, liền tấm tắc.

" Thế nào, ổn chứ? Hợp gu không?"

Cung Viễn Chủy gật đầu, nhìn cũng ổn. Cung Tử Thương lại cười phá lên

" Há há há há, biết ngay mà, tiểu Hắc nhà ta rất xứng với tiểu đệ của ta há há há há "

" Tỷ quen hắn sao?"

" Đương nhiên, hắn là bằng hữu của ta mà. Này nhá, hắn rất tốt tính lắm luôn, lại giỏi pha chế nữa.."

Nàng lải nhãi rất nhiều, khiến Cung Viễn Chủy cũng dần xiêu lòng.

Người nọ tốt đến như vậy à?

Mang theo chút mong đợi, Cung Viễn Chủy cuối cùng cũng gặp được Hoa công tử ở núi sau.

Hoa Hoắc thẹn thùng trước ánh nhìn của y, lại gãi gãi tóc trên đầu, hắn e dè xoè ra đôi tay. Cung Viễn Chủy theo động tác đó mà nhìn lại, đó là một chiếc vòng tay tinh xảo, tuy không quá nhiều hoa văn nhưng lại mang sự tinh tế, chu đáo của thợ làm.

" Cái này là cho ta sao?"

Hào hứng nhận lấy món quà từ tay Hoa Hoắc, Cung Viễn Chủy sung sướng nở nụ cười.

" Trước đây nghe nói Chủy công tử tinh thông mọi thứ, ta suy nghĩ vắt óc hồi lâu mới nghĩ ra cái này, liền bắt tay vào làm để chuẩn bị cho lần gặp mặt này "

" Hoa công tử đã phí tâm rồi "

" Không dám "

Hai người vừa nói vừa cười, Cung Viễn Chủy vừa trò chuyện vừa tiếp xúc với Hoa công tử, thầm nghĩ về những lời nói của Cung Tử Thương.

Chủy Ca Kí Sự Công Lược.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ