Chương 9

45 4 1
                                    

"Đừng nghĩ như vậy, It," mẹ của It nói. It nhìn mẹ mà nước mắt giàn giụa.

"Huhu.. bởi vì It yêu cầu anh ấy về nhà... huk.. mặc dù anh ấy đã ngủ với bố trong Chonburi.. Huk.. nhưng anh ấy đã chạy lại.. nếu con không kiêu ngạo, anh ấy sẽ không... anh ấy sẽ không rời đi quá vội vàng cho đến khi chiếc xe bị lật..." It hét lên một tiếng đau lòng.

"Đừng tự trách mình It. Chúng ta vẫn không biết tại sao Day lại lái xe nhanh hay chuyện gì đã thực sự xảy ra" Four cố gắng ngăn It không tự trách mình.

"Không cần biết nguyên nhân, Hừ... Dù sao tao cũng sai lầm khi bắt Day về nhà... A a a" It lại nói. Trước khi quay lại nhìn Night là người đang ôm Gus

"Night...huk..Tao xin lỗi..Tao xin lỗi." It nói với Night, thổn thức. Night, người cũng đang thổn thức, không đủ sức để tương tác với It.

"Đừng suy nghĩ nhiều, được không? Day có thể không tệ lắm, ngồi một chỗ và khóc như vậy không tốt đâu. Tốt hơn chúng ta nên đi xem Day." Mẹ của It nói, ai cũng đau lòng. Nhưng mẹ phải mạnh mẽ để con trai mình không bị nặng hơn.

Night bị đánh thức bởi những lời nói của mẹ It và cố gắng làm dịu cơn khóc, nhưng It vẫn tiếp tục khóc nức nở như vậy.

"Mẹ ơi, mẹ có thể đưa con đến chỗ Day được không? Huk... đưa con đến gặp anh ấy," It nói.

"Con trai, tốt hơn là con hãy đợi tin tức ở đây. Con có thể bị bệnh nếu ngồi đợi trước phòng mổ. Đợi đã, nếu ổn, Gear sẽ cho con biết. Tin mẹ đi, It" mẹ của It nói.

"Hãy làm theo lời mẹ nói đi It" Four đồng ý với mẹ It. It gật đầu đồng ý. Four liền đỡ bạn mình nằm xuống giường.

"Mọi người, hãy gọi cho Nick. Bảo Nick nói với Neil về điều này nữa, ugh..." It nói khi nhớ ra.

"Ừm, tao sẽ gọi cho cậu ấy," Four nói, trước khi It nằm xuống và lăn sang phía bên kia. Với những tiếng nấc nhẹ cho đến khi mẹ It phải an ủi cậu đừng khóc nữa vì It đang ốm.

"It thế nào rồi?" Gear hỏi khi nhìn thấy đôi mắt đỏ sưng húp của Night đang tiến lại gần cùng với Gus và Four.

"Khóc và lại ngủ thiếp đi. Mẹ của P'It đang chăm sóc anh ấy," Gus trả lời. Night ngồi bên người yêu. Gear ngay lập tức mở rộng vòng tay để ôm Night. Khuôn mặt anh căng thẳng khi anh xoa nhẹ đầu Night

"Hả, P'Day thế nào rồi ạ?" Night hỏi

"Anh không biết. Chưa có ai ra khỏi phòng mổ," Gear nói, ôm chặt lấy người yêu

"Day sẽ ổn thôi. Night, đừng lo lắng về điều đó," mẹ của Gear nói, người ngồi xuống cạnh Night, vỗ nhẹ vào lưng cậu để an ủi.

Sau 3 tiếng bố It đến và cùng mọi người ngồi đợi trước cửa phòng cấp cứu, và chẳng mấy chốc, sự chờ đợi kết thúc, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra. Với chiếc giường dành cho xe lăn có máy trợ thở và rất nhiều thiết bị kèm theo. Mọi người lập tức đứng dậy. Night chăm chú nhìn với những tiếng nấc nặng trĩu khi nhìn thấy tình trạng của anh trai mình nằm trên chiếc giường đó.

"Bác sĩ, con tôi thế nào?" Bố It lập tức hỏi

"Về các triệu chứng của cậu Ravipol, tôi vẫn rất lo lắng. Chúng tôi phải giữ cậu ấy trong ICU để tránh biến chứng thêm. Mọi người đừng lo lắng, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để điều trị" bác sĩ nói, sau đó chuyển Day đến ICU gần đó.

Day & ITT Q3Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ