Vì trận chung kết, mỗi cô gái đều phải chuẩn bị một bài battle nên thời gian sẽ có chút eo hẹp, Lạp Lệ Sa và Phác Thái Anh vẫn cùng nhau tập luyện đến tận khuya như trước, nếu mệt quá không muốn đi đường, hai người sẽ qua đêm trong phòng tập.
Hai tuần qua có rất nhiều hoạt động, 14 cô gái cùng nhau xem phim, ăn lẩu,... Luôn có một chút phiền muộn nhàn nhạt quanh quẩn trong đó.
Đó là kết thúc ngày cuối cùng.
Buổi tối tan tầm, trời đổ mưa nhỏ, Lạp Lệ Sa và Phác Thái Anh đều có thân hình mảnh khảnh nên đi cùng một cái ô, bên cạnh còn một nhân viên cầm ô.
Lạp Lệ Sa ngoài miệng nói không cần lo lắng, nhưng thật ra nàng vẫn có chút thất vọng cùng mất mát, nàng trở về đã ba tháng, nơi này là điểm khởi đầu nàng sống lại, nhanh như vậy liền kết thúc sao? Nhân sinh sau này nàng nên lựa chọn như thế nào đây?
Còn những người này thì sao?
Đào Kính Hàn, Phác Thái Anh, hai người họ sau này sẽ có thân phận ra sao? Họ có thể giống như bây giờ, sớm chiều ở chung, cùng ăn cùng ở không? Nàng lần này thực sự sẽ thành lập cùng một nhóm với họ không? Nàng có hối hận không?
Còn có những người đã bị loại kia, nói là ra ngoài liền thêm WeChat, nhưng còn có thể gặp nhau không?
Lạp Lệ Sa tâm loạn như ma, trong đầu đều rối tung rối mù, hết câu hỏi này lại đến câu hỏi khác. Nàng dừng bước quay đầu lại, ánh mắt đau thương nhìn lại nơi diễn tập hàng ngày của bọn họ, trong lòng chua xót.
Đây là lần cuối cùng họ cùng nhau đến nơi này...
Dù đây đã trở thành sản nghiệp của riêng nàng, nhưng có thể quy tụ đủ 98 cô gái vẫn là rất khó.
Phác Thái Anh cũng theo nàng dừng lại, nhìn vào tòa nhà kia, nói:"Chí ít những người còn lại sẽ còn có thể cùng một chỗ."
Thanh âm của cô có chút thất vọng, bởi vì cô đã từng trải qua, cho nên cô hiểu cảm giác của Lạp Lệ Sa.
Lạp Lệ Sa mím môi gật đầu, giữa răng môi phun ra tiếng thở dài, "Đi thôi."
Rời khỏi nơi này, trong lòng mỗi người đều trĩu nặng, giống như lại trải qua mùa tốt nghiệp, nhưng thật may vẫn còn có nhau bên cạnh.
Đông đảo người hâm mộ đứng đợi ở cổng như thường lệ, vì phải cầm điện thoại chụp ảnh nên họ không cầm ô.
Lạp Lệ Sa bất lực nói:"Trời mưa, mọi người mau về nhà đi."
"Không sao." Fan mồm 5 miệng 10 nói:"Trời mưa không lớn, hơn nữa hôm nay là lần cuối cùng, chúng ta phải có một cái kết hoàn hảo."
Lạp Lệ Sa tiếp tục khuyên:"Tôi thật lòng, mọi người mau trở về đi, một lúc nữa mưa sẽ lớn, đừng để bị cảm mạo."
"Tiểu Sa để chúng ta hộ tống hai người đi, chúng ta đảm bảo chiếu cố tốt bản thân, trở về liền uống nước gừng!"
Lạp Lệ Sa nhìn bọn họ, bất lực thở dài, "Quên đi, muốn thì theo đi, thật sự... không còn cách nào."
Phác Thái Anh suy nghĩ một chút, nói:"Vậy che ô đi theo chúng ta, một người cầm ô một ngươi chụp ảnh, đến lúc đó chia sẻ video với nhau, như vậy được không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
(Lichaeng)Phi Ngựa Trên Đầu Tiền Nhiệm
FanfictionTIỂU THUYẾT CHUYỂN VER, TÔI KHÔNG PHẢI TÁC GIẢ! Tác giả:Giang Mộ Vô Trần Editor:Ren2429 Thể loại:Bách hợp, đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, hiện đại, trọng sinh, giới giải trí, ngọt văn. Độ dài:105 chương