Người mình yêu ra ngoài gặp người yêu cũ, Phác Thái Anh đương nhiên không có tâm tình ăn cơm, cô mệt mỏi nấu một bát mì, vừa định ăn thì nghe thấy tiếng mở khóa cửa.
Trên mặt cô không khỏi hiện lên chút mừng rỡ.
"Thái Anh!" Người kia kinh ngạc nhìn Phác Thái Anh, đổi dép xong liền bước nhanh đến chỗ cô, dùng ngón tay thon dài giật lấy bát mì kia. Nàng nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia tự trách, "Sao lại ăn mì?"
Phác Thái Anh hơi mím môi, cố nén nội tâm chua xót cùng ủy khuất, thành thật trả lời:"Không có tâm tình."
"Sao vậy?" Lạp Lệ Sa lo lắng hỏi. Suy nghĩ một chút, ánh mắt nàng vô thức sáng lên, "Chị lo lắng cho em sao?"
Không chờ Phác Thái Anh trả lời, nàng liền nói:"Chị yên tâm, em cố ý kêu Minh Duệ đi cùng, còn để Chiếu Niên đợi lệnh, hoàn toàn chu toàn, lại không phải hẹn đơn phương."
Nghe nàng nói như coi người yêu cũ là hồng thủy mãnh thú, tâm tình Phác Thái Anh tốt hơn rất nhiều, đáy mắt lóe lên tình ý trong nháy mắt biến mất. Cô nhẹ nhàng gật đầu, "Tôi biết."
Thanh âm lãnh đạm cực kỳ mềm mại, còn mang theo tràn đầy tin tưởng. Loại tin tưởng đó làm Lạp Lệ Sa thỏa mãn, nhìn Phác Thái Anh cúi đầu ngoan ngoãn liền cong mắt.
Cố Minh Duệ đứng bên cửa nhìn thấy hai người bọn họ đang ngược cẩu độc thân, hắn sờ sờ chóp mũi, hắng giọng một tiếng.
Hai người cùng một bộ dáng kinh ngạc nhìn sang.
Lại đem hắn bỏ sang một bên.
Cố Minh Duệ lặng lẽ oán thầm.
"À đúng rồi." Lạp Lệ Sa chợt nhận ra, "Hôm nay nhờ có Minh Duệ, cho nên em mời cậu ấy vào ngồi một chút."
"Đây là cơm em mang về cho chị, nhân lúc còn nóng mau ăn đi."
Cố Minh Duệ tự xử chuyển động, "Kỳ thực ở đây cũng khá tốt."
Lạp Lệ Sa gật đầu, "Đúng vậy." Có chút mất tập trung.
Vừa rồi không thuận lợi vẫn là ảnh hưởng đến nàng.
Cố Minh Duệ không khỏi lo lắng nhìn nàng, "Tiếp theo cậu định làm gì."
Lạp Lệ Sa trộm nhìn Phác Thái Anh, kéo Cố Minh Duệ đẩy vào phòng ngủ chính, cẩn thận đóng cửa lại.
Cả người lập tức u sầu ngã xuống giường, vò tóc hết lần này đến lần khác.
"Tớ cũng không biết nữa, hiện tại tâm rất loạn."
Nhất là khi phát hiện ra... có lẽ ly hôn còn khó hơn nàng nghĩ.
Loại hoang mang đó tràn ngập toàn thân nàng.
Phương Huyên Dao đến cùng là muốn làm cái gì?
Lạp Lệ Sa không biết.
Dù thế nào cũng sẽ không phải hoàn toàn tỉnh ngộ thích nàng.
"Nhân sinh thật khó lường!" Nàng đột nhiên hét lên.
Bỗng nhiên ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào Cố Minh Duệ.
Cố Minh Duệ là người đáng tin cậy nhất trong bọn họ, còn có tiền!
Cố Minh Duệ bị nhìn như vậy, cả người liền sợ hãi, lùi lại một bước, "Cậu muốn làm gì? Tớ bán nghệ không bán thân."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Lichaeng)Phi Ngựa Trên Đầu Tiền Nhiệm
FanficTIỂU THUYẾT CHUYỂN VER, TÔI KHÔNG PHẢI TÁC GIẢ! Tác giả:Giang Mộ Vô Trần Editor:Ren2429 Thể loại:Bách hợp, đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, hiện đại, trọng sinh, giới giải trí, ngọt văn. Độ dài:105 chương