0.

2.4K 123 5
                                    

Kim Kwanghee lặng lẽ cắt rau củ, cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của mình trong căn bếp ồn ào. Ngoài phòng khách tiếng ồm ồm của những người đàn ông bàn luận hăng say về các vấn đề chính trị, quân sự át cả tiếng ti vi còn ngay trong căn bếp này lại là tiếng lanh lảnh của những người phụ nữ về những đồ ăn có độc hoặc trộn vào với nhau tạo ra kịch độc. Tất cả đều sôi nổi, sự nhiệt huyết trong mùa giáng sinh lan toả đến khắp ngóc ngách trong nhà. Tất cả đều đang xiết chặt lấy anh và tất cả đều làm anh muốn nhắn trộm một tin hỏi Park Jaehyuck rằng bao giờ cậu sẽ về. Anh không thích cắt rau củ, việc cắt rau củ đều tăm tắp chưa bao giờ là sở trường cũng như sở thích của anh. Chẳng phải chỉ cần thái để vừa nấu nướng chín kịp lúc là được sao? Tại sao cà rốt lại phải tỉa hoa, gừng phải lát mỏng và vì sao đậu này khó cắt vậy. Theo dòng suy nghĩ, lực thái và tốc độ thái của Kwanghee cũng tăng lên cũng như độ dày của những loại rau củ trên thớt. Đằng nào thì cũng vào nồi mà vào nồi là cũng sẽ chín, anh không muốn phải làm công việc nhàm chán này thêm nữa.

- Nào, rau củ chúng nó có tội nhưng điện hạ cũng không cần tự tay động thủ mà.

Một bàn tay khác, lớn hơn tay anh một chút, dễ dàng khống chế bàn tay đang dùng con dao để xử tử rau củ cũng nhẹ nhàng tách được củ cà rốt đang bị hành hình trong bàn tay còn lại. Kim Kwanghee chẳng chút giật mình, còn từ tốn ngả người về sau một chút. Anh được cứu rồi.

[RR] It's not about you. It's about usNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ