Anh ấy (3)

113 4 1
                                        

Khi Sung Hanbin mở cánh cửa ra, từ hành lang trên tầng 2 có thể nhận thấy rằng tiếng động khi nãy phát ra từ chiếc cầu thang nối liền tầng trệt và trên lầu.

Nhìn kĩ hơn, anh thấy đó là hai chàng trai có vẻ đi ngược chiều mà lỡ đụng phải nhau. Thiết kế của cầu thang theo dạng vòng xoắn cùng lối tay vịn được khắc hoa văn cổ kính, càng làm tô đậm vẻ cổ điển, thơ mộng của quán café Palpitate. Nhưng cũng vì dạng thiết kế này mà nếu như hai người đi theo hai hướng khác nhau mà không chú ý thì rất dễ đụng phải đối phương.

Sau cú va chạm, chàng trai thấp hơn đang chênh vênh đứng và tay của người còn lại thì đỡ lấy lưng giúp cậu ổn định tư thế.

- “ Cậu có sao không, thật xin lỗi tại tôi đang vội vàng đi rửa tay mà không chú ý đến cậu đang đi lên “. Kim Gyuvin lo lắng hỏi thăm chàng trai nhỏ hơn.

- “ Dạ không sao đâu ạ, cũng tại tôi mải ngắm nhìn xung quanh mà không kịp né. Dù sao cũng cảm ơn anh vì đã đỡ
tôi “. Chàng trai lễ phép cúi đầu.

Đến lúc này Sung Hanbin mới nhìn rõ khuôn mặt của cậu trai nhỏ hơn, đôi mắt sáng tròn cùng khuôn mặt điển trai nhưng còn hơi non nớt, có vẻ còn khá trẻ.
Ngay khi ngẩng mặt lên, Sung Hanbin cũng nhận ra không chỉ anh mà Chương Hạo, Lee Jeong Hyeon cùng các khách mời phòng khác cũng chạy ra tình hình sau tiếng động vang vọng ấy.

Đặc biệt gây ấn tượng chắc chắn phải kể đến chàng trai phòng bên cạnh nhờ mái tóc vàng bạch kim vô cùng thu hút ánh nhìn. Nhưng điều khiến Sung Hanbin đặc biệt chú ý chính là nét mặt cứng đờ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cặp đôi đang đứng trên cầu thang.

- “ Này, cậu chọn được phong thư màu trắng à, đáng tiếc thật đấy, chúng ta không gặp mặt chung phòng rồi “. Kim Gyuvin lắc đầu một cách đáng tiếc , giúp chàng trai thấp hơn nhặt chiếc phong thư mà cậu không cẩn thận đánh rơi lúc nãy.

Cậu trai lễ phép cúi đầu nhận lấy, đôi mắt quét qua mọi người đang đứng trên lầu một lượt rồi nói thầm : “ Mong rằng sẽ gặp lại “.

Nói rồi, cậu cầm phong thư trắng trên lầu, chào hỏi với Kim Taerae cùng Lưu Thiên Dược đang đứng ngoài cửa.” Lần đầu gặp mặt xin được giới thiệu, em tên là Han Yujin, rất vui được gặp
mặt “.

Cậu chào hỏi một cách nhỏ nhẹ nhưng cũng không tránh khỏi việc đến tai của các khách mời khác, đặc biệt là chàng trai đang chăm chú nhìn cậu trên cầu thang.

- “ Ồ, Han Yujin, xin chào bé nhé.” Kim Gyuvin gửi lời chào với một nụ cười tươi rói, chiếu sáng cả một góc phòng u tối.

~Căn phòng chỉ định phong thư trắng  ~

- “ Có lẽ tôi ~là người tới muộn nhất, xin lỗi đã để mọi người chờ lâu. “ Han Yujin lịch sự xin lỗi.
- “ Không sao đâu mà, cậu lau vết bẩn trên tay đi “. Nói rồi, Lưu Thiên Dược chìa ra một cái khăn tay, điểm xuyết là những hình thêu chú thỏ vô cùng đáng yêu.

- “ À cảm ơn, tôi không chú ý đến
luôn “. Han Yujin nói với vẻ biết ơn rồi lấy tay phủi đi vết bụi bẩn trên áo. “ Xin lỗi nhé, chỉ là tôi nghĩ rằng một chiếc khăn đẹp như vậy mà bị bẩn thì thật là đáng tiếc, dù sao cũng cảm ơn ý tốt của cậu rất nhiều “.

His manNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ