8. Thành phố lớn

2.9K 271 11
                                    




Ánh nắng ban mai len lỏi vào khung cửa sổ rọi lên thân hình bé mèo trắng đang cuộn mình ngủ trên giường, em khẽ cựa mình ngồi dậy dụi dụi mắt, nhìn qua khoảng trống bên giường còn vương chút hơi ấm của Pond mà đôi tai xìu xuống buồn rầu. Anh chắc lại ra ngoài từ sớm rồi, dạo này chẳng còn ở lại dỗ dành em như trước nữa, cũng tại em cứ làm anh không vui nên chẳng thể đòi hỏi sự thương yêu quen thuộc này nữa.

Bên ngoài hình như có người, Phuwin khẽ mở cửa phòng nhỏ, ló đầu vểnh tai nghe ngóng, đôi chân cũng nhè nhẹ mon men bước ra xem thử. Trên bàn bếp có Satang đang ngồi, những ngón tay thon dài chầm chậm gảy những nốt đàn guitar của mình, miệng ngâm nga hát một bản tình ca vu vơ, còn Winny thì quanh quẩn ở trong bếp chuẩn bị cho bữa sáng. Đôi lúc cậu còn nhịn không được mà lén hôn trộm lên đôi môi đang phát ra những âm thanh trong trẻo du dương của bài nhạc.

Khung cảnh này quá đỗi yên bình, đẹp đẽ tựa như phân cảnh ở trong một bộ phim tình cảm lãng mạn, khiến em không dám làm phiền đến họ nên cứ đứng ngây ngốc ở đó, nghiêng đầu ngắm nhìn đến ngẩn ngơ.

Nó làm em nhớ đến những buổi sáng thường ngày của mình và Pond ở Meow Coffee House, tràn ngập hương thơm của cà phê và mùi vị bánh nướng ngọt ngào, có anh và có em, loanh quanh cười đùa đến vui vẻ trong gian bếp ấm cúng. Ở thế giới nhỏ đó, nơi mà em được vô tư ôm lấy anh trong vòng tay của mình, meo meo nói lời yêu thương.

Anh ơi, em chợt muốn về lại tiệm cà phê nhỏ của chúng ta rồi.

--

Winny nhìn thấy bé mèo trắng nhỏ đứng lấp ló phía sau tường, đôi mắt đen còn long lanh ngấn nước thì cười hiền, tiến lại gần bên em, nhẹ nhàng khều lên đôi tai trắng trên đầu mà lên tiếng

- Phuwin dậy rồi à. Em đói không? Pond có pha sữa dặn anh phải hâm lại cho em uống này.

Nhưng Phuwin lại sợ sệt ngước đôi mắt ngập nước lên mà hỏi

- Anh... anh không giận em vì đã gây chuyện à?

Winny lắc đầu khẽ cười ý bảo không sao. Satang nghe được cuộc trò chuyện này, từ trên bàn bếp đặt cây đàn guitar của mình qua một bên, nhảy xuống sàn rồi di chuyển lại chỗ của hai người. Mèo xám nhẹ nhàng cẩn thận dùng đầu dụi lên em một cái tỏ ý muốn làm hoà mà từ tốn nói

- Anh xin lỗi Phuwin chuyện ngày hôm qua. Tâm trạng của anh lúc đó không tốt, còn vì có nhiều chuyện hiểu lầm với Winny mà bực mình rồi vô lý trút giận lên em. Là tại anh đã làm em tức giận, anh cũng không có cố ý muốn làm em bị thương.

Phuwin kêu meo meo hai tiếng, cũng chủ động dụi đầu lên cằm mèo xám trước mặt mà hối lỗi

- Không ạ, tại vì em đã không hiểu chuyện mà.

Thấy em cứ cúi mặt ủ rũ đến cả người ỉu xìu thì Winny và Satang chỉ biết nhìn nhau mà thở dài, không có cách nào giúp cho tinh thần của em tốt lên. Cái người đầu xỏ mọi chuyện, Pond Naravit, thì cứ đi sớm về muộn mà để bé mèo lủi thủi trong nhà một mình. Winny cực kì đau đầu khi cứ phải đứng giữa chuyện tình rối nùi của hai người, đành thở dài lái qua chuyện khác

[PondPhuwin] Thế giới lớn của Meow nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ