Brazil x Việt Nam
Gần đến giáng sinh rồi nên tg đăng quả fic này đây
______________________
Một bóng hình quen thuộc trên đường phố đông nghịt người, sắp đến giáng sinh nên Việt Nam nhà ta đang mua một chút đồ để trang trí ngôi nhà nhỏ của mình. Bước trên phố, cầm trên tay là giỏ hàng trang trí Noel nhưng bỗng chốc dừng lại khi thấy mọi người đang che chút nhau mua những cây thông Noel, âm thanh nói chuyện nhưng xen lẫn là sự so đo, không ai nhường ai, cố gắng dành cây thông Noel đẹp nhất để đón Giáng Sinh và Việt Nam cũng không ngoại lệ...biết ức chế là gì không ? Là khi nhìn thấy thứ ưng ý nhưng ví tiền thì chỉ có nước mua được vài hạt cát, không ai tránh được và Việt Nam cũng vậy, tìm được cây thông đẹp vậy mà túi tiền của cậu trả còn đồng nào để mua, đành cắn răng cam chịu nỗi tiếc nuối này. Việt Nam bước về nhà với tâm trạng buồn bã, thấy được thứ ưng mắt mà chả mua được thì ai mà chả tiếc chả buồn cơ chứ...lê lết thân thể về nhà, cậu chạm tay vào nắm cử và mở ra rồi quen thuộc nói :"Em về rồi đây..."
Việt Nam ngước đôi mắt u buồn của mình lên nhưng sau đó nhanh chóng chuyển sang sự ngạc nhiên, cậu như bức tượng mà đứng yên ở ngưỡng cửa, nhìn Brazil với sự bất ngờ nhưng cũng có chút bất lực khi thấy anh ấy trong bộ đồ cây thông noel cực nổi bật. Brazil nở nụ cười tươi hệt như một đứa trẻ khi thấy bố mẹ chúng về, anh cầm trên tay là món quà anh dành cho cậu và anh nói với khuôn giọng trầm đầy hạnh phúc :
"Chúc mừng giáng sinh vui vẻ, bé yêu !"
"Anh đang làm cái gì vậy chứ ?"
Việt Nam nói trong khuôn giọng có chút bất lực nhưng cũng vui tươi, cậu cười khúc khích trước sự đáng yêu đầy hài hước của anh, có chút bất lực nhưng cũng cảm thấy vui và ấm áp trong lòng khi Brazil đón giáng sinh cùng cậu thay vì thờ ơ. Việt Nam sau đó đóng cửa lại, cậu bước vào nhà và sau đó nắm lấy tay của Brazil, mỉm cười hạnh phúc rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên má của Brazil khiến anh ấy loạn nhịp và có chút bối rối, anh ấy không nghĩ rằng bản thân sẽ nhận được nụ hôn này nhưng anh ấy thích nó. Sau một lúc cùng làm trò con bò thì Brazil cởi bỏ cây thông noel ra và đặt lên sàn nhà, sau đó anh bật một bản nhạc phôn rồi lại làm trò con bò và nhảy hip hop để có thể nghe thấy tiếng cười của cậu, đôi với Brazil...không điều gì quan trọng bằng cậu, tiếng cười của cậu như bản nhạc đưa đến tai anh ấy và khiến anh ấy muốn nghe nó nhiều thêm nữa và nhiều thêm nữa. Sau đó thì cả hai lăn vào bếp và nấu đồ ăn, hai người nhau rồi chớp mắt vài giây...biết gì không ? Trong hai người bọn họ thì chả ai biết nấu ăn cả, thế là một người cầm điện thoại rồi phụ giúp lặt vặt và người còn lại thì nấu ăn. Ông trời đúng là không phụ lòng họ khi họ làm ra một bàn ăn thịnh soạn nhưng thứ gì cũng có sự đánh đổi, căn bếp của họ nhìn giống như một bãi chiến trường...nhưng mặc kệ đi, có thực mới vực được đạo. Ngồi vào bàn và bắt đầu một bữa ăn ấm cúng nhưng cũng không quên kể cho nhau nghe những câu chuyện phiếm gần đây, cười khúc khích với những câu chuyện và tận hưởng những món ăn tuyệt hảo do chính tay làm ra và tận hưởng sự ấm áp mà cả hai mang lại. Ăn xong thì Brazil và Việt Nam nhìn căn bếp với một nụ cười tự tin, cả hai nhìn nhau vài giây rồi nhìn căn bếp bừa bộn đó...Việt Nam rửa chén và Brazil thì lau sàn nhà, dọn sạch sẽ căn bếp thì cả hai chẳng còn hơi sức nào để đi lại. Brazil ngồi trên ghế sofa và Việt Nam thì nằm trên đó, đầu cậu gối lên đùi anh, cậu thở một hơi dài đầy nặng nhọc rồi với lấy điều khiển tivi mà bật bộ phim từ tối qua còn dang dở lên xem, Brazil khi thấy tivi được bật thì cũng chăm chú xem phim cùng cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Allnam Oneshot
Short StoryNhư bạn thấy thì đây là những mẫu truyện ngắn allnam tôi viết, oneshot này sẽ có ngược, có ngọt và cả à thôi:)...đôi lúc có vài mẫu truyện ngắn hơi dài nên tôi sẽ có đánh dấu như 1, 2, 3...và tay nghề của tôi cũng chỉ mới ra mầm thôi nên sẽ không ha...