1. "Cậu dở thật đấy"

515 75 3
                                    

Đã qua 1 tháng kể từ ngày nhập học, Sawada Tsunayoshi - 13 tuổi vẫn tiếp tục bị bắt nạt dù cho đã lên sơ trung. Danh tiếng Tsuna Vô Dụng lẫy lừng của cậu ngày càng vang xa, khi mà tần số bị bạn học bạo lực dần tăng lên.

Thật ra Sawada Tsunayoshi cũng thấy buồn, nhưng bản tính nhát gan tự ti do bị ức hiếp từ nhỏ đến lớn thì vẫn cứ đâu ra đấy. Cậu còn chả mảy may có ý nghĩ thực sự vùng lên phản kháng.

Dù sao cậu cũng là Tsuna Vô Dụng mà.

Tuy rằng đã quá quen với những lời nói cay đắng từ người xung quanh, trái tim cậu vẫn không thể tránh khỏi đau đớn khi chứng kiến bạn học mới chuyển đến lộ ra vẻ mặt chán ghét và giọng nói khó chịu.

"Cậu dở thật đấy"

Thiếu nữ có mái tóc đen ngắn ngang vai cùng cặp kính dày gọng trắng, đồng phục gọn gàng và cuốn sách trên tay khiến nhỏ nom thật mọt sách và giống kiểu con gái dịu dàng nhút nhát.

Và câu nói nhỏ nhẹ đó đã hoàn toàn đánh gục Sawada Tsunayoshi, cậu đã hết thuốc chữa đến mức cô nàng dịu dàng mới đến này phải khó chịu như vậy sao?

Dù cho cả hai chưa có một cuộc trò chuyện thật sự?

Ừ, dù sao cậu cũng vô dụng đến vậy, hẳn rồi.

"Nên là cậu cứ thế thôi à?"

Hả? Sao cơ?

"Ý trên mặt chữ đó đồ ngu, cậu cứ định để người khác chê bai vậy thôi à? Không có ý định thay đổi hả?"

À không không, tất nhiên thỉnh thoảng cũng muốn, nhưng sao mà làm được.

"Gì? Dở đến vậy luôn à? Thôi được rồi, may cho cậu đấy, sau này tôi sẽ giúp cậu"

Gì vậy? Ai may mắn cơ?

"Còn cái gì nữa chứ? Đù đù vừa thôi! Đứng lên đi, chúng ta sẽ bắt đầu với thứ cậu tệ nhất mà tôi giỏi nhất"

Nhìn cô gái trước mặt hùng hồn tuyên bố rồi sau đó xách áo cậu kéo xềnh xệch đến thư viện, Sawada Tsunayoshi ngu ngơ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Nghe này, cậu bị mất căn bản nặng nên phải chú ý tập trung đấy nhé. Tôi không rảnh mà giảng nhiều lần đâu"

A, cô ấy còn chả thèm để ý đến mình. Sao bây giờ, nên nói gì nhỉ?

"Đừng có đứng đực ra nữa, ngồi xuống đi, bài kiểm tra đợt trước cậu được bao nhiêu ấy nhỉ? Toán ấy, 17 hả? Hay 18?"

Là 15.

Sawada Tsunayoshi trầm mặc, ngồi súc một góc trên ghế. Cậu mở miệng tính nói, nhưng lời đến cửa lại nuốt vào. Cuối cùng là có cảnh tượng một đứa ngồi say mê giảng giải, một đứa ngồi yên không dám động.

Cậu cảm thấy như vậy cũng không tệ, dù sao cũng là lần đầu có người thật sự muốn giúp cậu. Cô ấy giảng bài rất tỉ mỉ và chi tiết, thậm chí còn có thể đoán được cậu chưa hiểu chỗ nào mà nói thêm lần nữa. Tuy rằng sẽ biểu hiện thái độ mất kiên nhẫn nhưng lại vô cùng dịu dàng.

Tại sao lại muốn giúp cậu nhỉ?

"Này, Tsuna?"

"H-Hể?" Trực tiếp gọi tên luôn kìa.

[Tống] Hôm Nay Lớp 8A Có Bị Phát Hiện Sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ