2. "Đây là thật"

346 59 3
                                    

"Chúng ta đi chơi đi, Tsuna"

"Hả?"

Sao cơ?

"Còn cái gì nữa, đi chơi, mừng cậu đạt 30 điểm Toán và 35 điểm Văn"

Hiroki Aoi thản nhiên đáp, lắc lư chân trên chiếc bành tròn mà mẹ Nana mới mua nhân dịp Sawada Tsunayoshi có bạn mới cũng như cảm ơn nó vì đã chịu khổ vì Sawada Tsunayoshi.

Nhai rồm rộp bánh quy do mẹ Nana nướng, Hiroki Aoi tiếp tục câu chuyện.

"Dù sao cậu đã làm rất tốt, phải có phần thưởng chứ, cuối tuần này đi chơi đi. Tớ đặt vé chuẩn bị hết rồi, hẹn nhau tại công viên xxx nhé. Phải đến đấy"

"Đ-Được!"

Hiroki-san mới rủ cậu đi chơi kìa, vậy là họ đã làm bạn rồi đúng không? Cậu ấy không chê cậu phiền và vô dụng như những người khác chứ?

Dù rằng nhỏ đã chê rồi, vào lần đầu gặp mặt.

Hiroki Aoi sao mà không biết Sawada Tsunayoshi đang nghĩ gì, dù sao thì cũng phải cần có chất xúc tác mới đẩy nhanh tiến triển được.

Hai tháng nay nó đã thử nghiệm rất nhiều, dù người xung quanh ai cũng cho rằng họ là bạn bè nhưng nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành. Vậy nên có làm bạn hay không phải dựa vào Sawada Tsunayoshi.

Thật ra nó có thể nói thẳng cũng được, nhưng vẫn chưa đủ, còn quá sớm, nếu đẩy nhanh ngay bây giờ thì mối quan hệ sẽ không được bền chặt. Cần có thời gian để cậu ta rối rắm, sau đó sẽ tò mò muốn rõ trạng thái của cả hai.

Lúc đó, tung ra chiêu cuối, cậu ta sẽ cho rằng mối quan hệ này đáng quý và cố gắng giữ gìn cái tình bạn đẹp này.

Có như vậy thì các nhiệm vụ sau sẽ được gánh bớt phần nào, nó không tin nhiệm vụ đầu tiên không có liên kết với nhiệm vụ sau. Bằng chứng là nhiệm vụ chi nhánh quỷ dị đó.

Hiroki Aoi nheo nheo mắt, thoả mãn thở ra một hơi sau khi thưởng thức tách trà dâu tuyệt vời của mẹ Nana rồi nghiêm giọng nhắc nhở:

"Này, câu 2 sai rồi, đáp án là A cơ"

Sawada Tsunayoshi giật mình, nhanh chóng xem lại bài. Hai tháng nay Hiroki-san đã giúp cậu rất nhiều. Mỗi sáng sẽ đến nhà rủ cậu tập thể dục nâng cao thể lực, dù sau đó lúc nào cũng phàn nàn về sự hậu đậu của cậu.

Đến giờ nghỉ trưa thì vừa ăn vừa kèm cậu học, chiều về thì đọc sách báo hoặc truyện tiếng Anh cho cậu nghe để lấy thêm tư liệu cũng như kinh nghiệm cho môn Văn và Anh.

Nghe có vẻ mệt mỏi nhưng hoàn toàn ngược lại, quá trình này thoải mái vô cùng. Các bài tập không quá khó, đủ để cậu cố gắng tự suy nghĩ làm bài. Tập thể dục cũng không quá mệt, Hiroki-san luôn cho cậu nghỉ khi cậu muốn.

Điều đó khiến cậu cảm thấy lo lắng, Hiroki-san dễ dãi với mình như vậy, liệu có thấy khó chịu khi mình không như mong muốn của cô ấy không? Vậy nên Sawada Tsunayoshi tự lúc nào đã có động lực để học, vì sợ rằng đôi mắt luôn dõi theo cậu sẽ thấy vọng.

Tuy lúc nào Hiroki-san cũng lộ vẻ mất kiên nhẫn với cậu nhưng lại không có ý xấu.

Nói sao nhỉ, trông cứ như tiểu thư được nuông chiều ấy.

[Tống] Hôm Nay Lớp 8A Có Bị Phát Hiện Sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ