Tám

268 23 0
                                    

- Câ-Cậu ... Kiều .. Hấc .. Tạ-Tại sai Kiều lại không phải là nữ cơ chứ ? Ha-Hấc .. Nếu Kiều là nữ, tớ đã có thể công khai .. công khai nói thích Kiều rồi .. Này, tớ nói nhỏ nhé, tớ thích Kiều lắm đấy haha ..

Một thân ảnh vừa nấc vừa nói mãi không tròn, vừa chỉ người đang ngồi đối diện mình vừa cười một cách ngốc nghếch. Hắn cứ nói, nói mãi, nói suốt như mọi kẻ say khác, nào có biết người ngồi cùng bàn đang đau đớn đến tê dại cả mảng da đầu.

Thanh Pháp ngồi đấy, chết đứng như Từ Hải. Em vẫn luôn tự ti với câu chuyện giới tính và tình yêu, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chính hắn sẽ là người lật tẩy tất cả.

Khổ sở cười gằn mà nước mắt lã chã rơi, em quẹt vội đi hàng mặn chát trên má, khệ nệ đến bên cạnh hắn dìu người đi.

- Đ-Đi về thôi Mike, Mike uống say rồi.
- Không về !!
- Về thôi, muộn rồi, ngày mai Mike cần đi tập đó.
- Ông đây đéo về !!
- Về thôi ..
- Không !! Gọi Pháp Kiều ra đây chở ông về !!

Hắn nốc cồn vào thì chẳng hoá trẻ con như những người bằng lứa, ngược lại trở nên cáu kỉnh như tên già bợm rượu, nằng nặc đòi em đến đưa về mới thôi.

Em đã cố gắng nín nhịn không khóc thành tiếng, giờ đây nghe hắn nói chỉ thấy thêm vụn vỡ trong tâm, bất lực đứng như trời trồng tại bàn mà khóc.

Mai Việt đang nhíu mày khó ở, bỗng nghe thấy tiếng nức nở liền ngơ ngác không thôi, ngẩng mặt lên, thấy được một khối thù hình từa tựa như người hắn đang đòi gặp, người này không những không đến đón hắn, còn khóc đến đáng thương như vậy, hắn dù say cũng biết thương hoa tiếc ngọc, vội vội vàng vàng loạng choạng đứng dậy đỡ lấy mặt em.

- Hấc hấc .. sa-sao Kiều ở đây ? S-Sao .. Sao Kiều khóc ?
- Kh-Không có gì .. Không có gì đâu, đi về thôi Mike.
- Ai làm gì Kiều sao ?
- Không có .. Không có.
- Ai bắt nạt Kiều ?

Hắn vẫn không buông tha. Chẳng biết do cồn cay hay lửa nóng thật sự bốc lên trong ngực, hắn chỉ thấy một cỗ khó chịu dâng tận lên yết hầu khó trôi.

- Không có, mình về thôi.
- Kiều nói đi .. Hắc hắc hắc .. Mike đi đánh bỏ mẹ nó cho Kiều.
- Kh-Không có gì đâu, nãy bụi vào mắt thôi.
- Có thật là không có gì không ?
- Thâ-Thật mà.

Em vừa nói vừa kéo cả hai đi trong ánh nhìn ngờ vực của hắn. Hắn ngoài mặt thoả hiệp theo em về, nhưng trong lòng vẫn chưa thể bỏ xuống câu chuyện khóc lóc kia. Bụi bay vào mắt chẳng thể nào khiến người khác khóc đến nổ phổi như vậy, ắt hẳn đã có ai bắt nạt em rồi.

Hắn hàng vạn lần cũng chẳng bao giờ ngờ, người hôm ấy chọc cho em khóc lại chính là mình.

---

Quay ngược lại trước đấy hai tiếng, Mai Việt được anh em mời đi uống. Hắn vừa nghe uống liền đi ngay, nhưng vừa nhập cuộc đã chỉ nốc cồn chứ chẳng chịu ăn gì, báo hại đã mới nửa tiệc nhưng hắn đã say đến mười phần. Anh em chí cốt định cho hắn về sớm, nào ngờ tên mọi rợ vừa nghe thấy cho về sớm đã đòi đập quán người ta để được ở lại, làm khổ mọi người phải cắn răng vừa uống vừa trông hắn.

[Mikelodic x Pháp Kiều] Thẳm xanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ