Pooh rón ra rón rén lấy trong tủ đồ Pavel hai ba cái hoodie của anh bỏ vào balo mình, rồi lại chồng một cái áo thun cũng của Pavel lên người. Cậu nhẹ bước chân đến bên giường, vén tóc của người lớn tuổi hôn lên trán anh, Pavel cựa mình nghiêng sang bên Pooh khi nhận ra hơi thở quen thuộc đến gần, cậu dịu dàng vuốt tóc anh, nhịn không được hôn thêm lên nốt ruồi quyến rũ mà cậu vẫn luôn thích ở trên khuôn mặt đẹp trai của người yêu mình. Pooh tham lam dời môi đặt lên môi anh, lưu luyến mãi chẳng hề muốn dứt ra một chút nào.
Giọng Pooh ngọt ngào tựa kẹo bông gòn, và để không đánh thức bạn trai, cậu ghé bên tai anh thầm thì: "Sẽ nhớ anh lắm, em sẽ gọi cho anh nhận sai sau nhé?"
Pooh nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng, đeo balo xuống tầng ra ngoài bằng cửa sau. Nửa đêm hiu quạnh có bóng dáng của người con trai in dài trên mặt đất bởi ánh đèn đường chiếu xuống, Pooh không hề hay biết cái người vừa nãy còn ngủ trên giường giờ cô đơn đứng ở ban công nhìn xuống bóng lưng cậu khuất sau ngã rẽ.
...
Panda quay về nhà sau buổi chiều chơi bóng rổ với bạn bè, dẫu sao cũng không giận dỗi bố mẹ được lâu nên đứa trẻ cứng đầu hệt như anh trai nó đã trở lại nhà, nó vừa về là lao vào phòng tắm tắm rửa sau đó ăn tối với bố mẹ hiếm khi có ở nhà, rồi lên phòng ngủ mà không hề hay biết anh trai cũng đã trở về nhà sau hai tuần đi bụi.
"Con còn biết đường về hả?"
Sáng sớm, cả Panda và bố mẹ ngồi trên bàn ăn chuẩn bị ăn sáng, Pooh từ từ bước xuống nhà với ánh nhìn chăm chú của bố và em trai nhỏ, cậu vừa tỉnh đã phải nghe lời phàn nàn của bố.
"Lần này con về mấy ngày thôi, lần sau về con dẫn cả bạn trai con về nữa"
"Ừa, bữa nào dẫn về đi"
Bố nói với vẻ thản nhiên, nhưng Pooh là con trai ruột nên chẳng thể nào không biết bố mình cũng đang mất tự nhiên dữ lắm khi nói câu đó ra. Và có lẽ bố mẹ đã bàn bạc với nhau về việc này, bởi vì mẹ cũng gật đầu rồi nói lại câu y chang như thế, Pooh mím môi nín cười, nhưng đôi mắt một mí cong lại cũng biết cậu đang vui như thế nào.
"Ồ, mẹ chê anh ấy chỉ có cái quán coffee thôi, ảnh dỗi con rồi, con không biết là có thành công đưa người về không nữa"
"Ai nói mẹ chê?"
Pooh liếc qua em trai đang ngồi ăn cơm, Panda chột dạ đưa mắt ra chỗ khác, cầm chặt đôi đũa gắp thức ăn.
"Hôm bữa mẹ nói gì với Pavel về việc muốn con kết hôn sinh con ạ?"
"Con nói rõ câu vừa nãy đã"
Pooh húp mấy muỗng cháo, không thèm trả lời lại, giận dỗi hệt như một đứa trẻ.
"Mẹ có nên xin lỗi con trai của mẹ không ạ?"
"Mẹ xin lỗi Pooh, bởi vì luôn không hiểu cho Pooh, luôn ngăn cản Pooh quen thằng nhóc đó"
Pooh mỉm cười, cậu không ngờ là mẹ trực tiếp xin lỗi mình như vậy đâu. Dù sao mẹ cậu cũng là người phụ nữ lớn tuổi xinh đẹp, có tính cách mạnh mẽ và quyết liệt, đôi khi sẽ không chấp nhận bản thân mắc sai lầm nhưng mẹ sẽ không bao giờ vô lí đến nỗi không chịu thừa nhận cái sai của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[PoohPavel] 134340
FanfictionThời còn đi học Pavel theo đuổi Pooh suốt 1 năm cũng được người ấy đồng ý, yêu nhau đến năm thứ hai đột nhiên Pooh mất tích. Ba năm sau khi gặp lại nhau ở tiệm cà phê của Pavel, Pooh nhận ra Pavel là người đặc biệt trong cuộc sống của mình nhưng cậ...