Panda dẫn Pavel lên phòng anh nó, sau đó nhanh chóng chuồn đi mất tiêu, để dành không gian riêng tư cho cặp người yêu vừa xa nhau chưa được ba ngày gặp lại.
Pavel tới thăm cậu, nhưng không phải một mình, anh còn đem theo cả một túi giấy bự đựng toàn hộp lớn hộp nhỏ đồ ăn trong đấy, cứ nghĩ là Pooh thật sự bị bố mẹ nhốt trong nhà, đứa trẻ bướng bỉnh kia lại chơi trò tuyệt thực nên anh phải lo lắng như thế này đây, nhưng khi gặp được bạn trai vừa rồi vẫn nói chuyện qua điện thoại, Pavel muốn đập luôn túi đồ ăn vào mặt cậu, bởi vì rõ ràng bụng thằng nhóc kén ăn kia hơi to ra, hẳn là vừa mới ăn no chứ gì nữa.
Pavel dằn lại xúc động muốn đánh bạn trai mình cho cái người nói dối ấy biết mặt, nhưng chợt anh suy nghĩ, sẽ trừng phạt Pooh bằng một cách khác.
Nhóc vừa mới cởi hoodie ra vì khá nóng, vừa đúng lúc Pavel vào phòng. Cậu ngạc nhiên khi thấy anh người yêu không có vẻ mặt muốn đấm cậu tới nơi như mọi khi cậu làm gì đó phật ý anh, và với hành động trở về nhà của bố mẹ mà không nói một tiếng trực tiếp thì đáng bị ăn đánh hơn chứ nhỉ?
"Khuôn mặt gì đây?" Pavel gãi cằm cậu, chợt tay anh di chuyển nhanh chóng, bóp vào chiếc bụng mỡ của cậu vài cái, nói với giọng nghi ngờ: "Đói bụng hả?"
Pooh bắt lấy mấy ngón tay đang chọt bụng cậu lại, dùng kỹ năng diễn xuất của mình, trưng ra ánh mắt đáng thương nhìn anh, gật đầu dạ vâng trong khi Pavel đã biết tỏng cậu nói dối mình rồi.
Vậy thì...no chết luôn đi Pooh Kritiin!
Pavel mỉm cười, không hề nhìn thấy dấu hiệu nào cho là anh đang tức giận khi Pooh cố tình nói dối rằng cậu đói bụng cứ như đang bị cả nhà bỏ đói vậy, anh tìm thấy chiếc bàn nhỏ đặt giữa căn phòng, để túi đồ ăn lên bàn rồi kéo tay cậu bạn trai cún con nhà mình ngồi xuống.
Pooh không hề biết Pavel đang giận mình, vẫn vô tư nhìn từng món ăn hấp dẫn vẫn còn nóng được bày ra trên bàn, nhưng bụng cậu thì không có cảm giác đói, và khi nhìn thấy khuôn mặt chờ mong xem cậu ăn của Pavel, Pooh chẳng thể nào từ chối được sự quan tâm này cả, những món ngon anh làm, Pooh làm sao dám không ăn được.
Cậu nuốt nước bọt, lo sợ bụng mình đầy quá sẽ nổ tung mất, Pooh thật sự no dữ lắm rồi. Pavel đưa cho cậu đôi đũa, dùng ánh mắt thúc giục người nhỏ tuổi gắp thức ăn, dưới cái nhìn chằm chằm ấy, cậu run rẩy gắp một miếng thịt lên nhét vào miệng mình.
Pavel nấu ăn cực kỳ ngon, bởi vì gia đình anh ai cũng là đầu bếp giỏi cả, anh học nấu ăn từ khi còn nhỏ nên chẳng ngạc nhiên mấy khi đồ ăn anh nấu ra lại ngon cực kỳ, nếu là bình thường Pooh sẽ nhanh chóng vét sạch hết mấy món ngon trên bàn, bởi vì không chỉ thức ăn ngon mà đó còn là đồ mà bạn trai cậu nấu. Vậy mà giờ, Pooh chẳng dám ăn tiếp nữa, chỉ có một lát thịt bò nhỏ xíu mà nhai cả năm phút đồng hồ.
"Sao thế? Đồ anh nấu khó ăn vậy hả?" Pavel chăm chú nhìn cậu, hơi bĩu môi xuống, và khuôn mặt của người lớn hơn cũng ỉu xìu, ngay cả chân mày cũng chau lại vì không vui.
"Không ạ, Pooh chỉ đang thưởng thức thôi ạ"
Sau đó, kết quả là Pooh ôm cái bụng căng tròn của mình nằm bất động, thức ăn vẫn còn nhiều chưa được động đến được Pavel đóng nắp hộp lại, lát nữa sẽ bỏ vào tủ lạnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[PoohPavel] 134340
FanfictionThời còn đi học Pavel theo đuổi Pooh suốt 1 năm cũng được người ấy đồng ý, yêu nhau đến năm thứ hai đột nhiên Pooh mất tích. Ba năm sau khi gặp lại nhau ở tiệm cà phê của Pavel, Pooh nhận ra Pavel là người đặc biệt trong cuộc sống của mình nhưng cậ...