"Anh làm gì mà lấp lấp ló ló thế?" Panda nhìn anh nó đi sát bờ tường, chân không mang dép để không phát ra tiếng động, bộ dạng đáng nghi nhìn vào phòng ngủ của bố mẹ.
"Suỵt, mẹ có nhà không?"
Panda nhếch môi cười, nó chỉ lên camera trên đầu đặt trong góc tường, nhún vai trả lời: "Không ạ, nhưng chắc mẹ đang theo dõi."
Mặt mày Pooh Krittin tái mét, lập tức chấp tay lại hướng camera vái mấy cái. Panda chọc được anh nó, thoả mãn cười tươi, thật ra camera bị hỏng được mấy ngày rồi vẫn chưa kêu người tới sửa nên không xem được gì đâu, mà trêu anh thế để hoảng chơi á mà.
"Anh định làm gì ạ?"
"Lấy cho anh sổ hộ khẩu với passport đi, mẹ giữ của anh."
Panda quan sát anh nó từ đầu tới chân, cơ bắp trên người còn to hơn dạo trước, da trắng sáng, mặt mày hồng hào tươi phơi phới cứ như mỗi ngày đều tắm nước xuân ấy, à...còn cả mấy vết đo đỏ xếp chồng lên nhau nữa, cuộc sống hạnh phúc nhỉ?
"Làm gì ạ?"
Pooh đỏ mặt, ngượng ngùng cười cười, lấy hộp quà nho nhỏ bằng nhung ra cho em trai xem, vênh mặt lên khoe mẽ.
"Sắp cầu hôn đó, định dẫn babe đi chơi."
"Ôi, kêu babe đồ nữa, làm như sợ em không biết tình cảm hai anh tốt lắm ấy!" Panda quyết định sẽ đứng cách xa anh nó ra, người gì đâu nồng nặc mùi yêu đương, khó ngửi muốn chết, nó không muốn giống anh mình đau khổ vì tình rồi có lúc điên vì tình đâu.
Pooh nhéo má em trai làm Panda kêu oai oái, biết bố mẹ không có nhà, dù vẫn đang hơi sợ camera trên đầu nhưng người làm chuyện tiếp theo là em trai, nếu bị phát hiện sẽ mẹ không mắng đâu, ai bảo em út nên được cưng, chẳng nỡ la rầy dù chỉ một tí.
"Vào lấy đồ cho anh đi, thưởng 1000 baht nhé?"
"Ôi, giàu mà keo quá anh ạ, 1000 baht của anh to như bánh xe bò luôn."
Pooh đẩy lưng nhóc, thúc giục: "Nhanh đi kẻo lát bố về sớm, lát anh trai chuyển cho Pan tiền mua đồ câu cá nhé, nhé?"
Em trai Panda có sở thích giống mấy ông chú trung niên là câu cá, nhóc có thể ngồi nguyên ngày để câu ấy chứ, trong nhà cũng mua nhiều đồ câu, Panda vừa hay muốn mua thêm cần câu thế là đồng ý ngay lập tức, anh trai cho tiền mua thì tội gì mà không làm chứ.
"Bị mẹ phát hiện sổ hộ khẩu với passport mất em không giúp anh được đâu nhé."
"Cảm ơn ạ cậu Pan, anh sẽ trả sổ hộ khẩu lại liền mà."
Panda vào lấy đồ dễ như trở bàn tay, vì bố mẹ không khoá phòng ngủ, phòng khi hai đứa con trai cần tìm tài liệu gì đó quan trọng, nhưng Pooh có hơi rén vì trước kia có lần cậu bỏ nhà đi bụi ra nước ngoài, từ đó bố mẹ giấu luôn hộ chiếu, cậu vào phòng nửa bước lén lấy kiểu gì cũng có chuyện.
"Anh định đi nước ngoài hả?"
"Ờ, chắc là New Zealand."
.
Pavel Naret bị lừa lên máy bay.
Từ tối ngày trước Pooh tự mình sắp xếp hai vali hành lý to đùng, Pavel chỉ nghĩ cậu đi công tác hay đem bớt đồ về nhà ở thôi, dù sao Pavel cũng chiếm con trai người ta gần nửa năm nay rồi, phải để Pooh về nhà ở mấy ngày chứ. Vậy nên Pavel cũng không để ý lắm xem cậu xếp đồ gì, ai có ngờ đâu trong hai cái vali lại có thêm quần áo đồ dùng của anh nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[PoohPavel] 134340
FanfictionThời còn đi học Pavel theo đuổi Pooh suốt 1 năm cũng được người ấy đồng ý, yêu nhau đến năm thứ hai đột nhiên Pooh mất tích. Ba năm sau khi gặp lại nhau ở tiệm cà phê của Pavel, Pooh nhận ra Pavel là người đặc biệt trong cuộc sống của mình nhưng cậ...