Pavel đi lạc, anh không biết bản thân đang ở đâu. Xung quanh không có bất cứ cái gì, không gian được phủ một màu trắng tinh. Trong khi anh đang hoang mang tìm đường thoát ra thì bỗng nhiên có một đứa bé từ đâu xuất hiện chạy tới ôm chầm lấy chân anh
Là một bé trai.
Bé ngửa đầu lên nhìn Pavel, đôi mắt tròn xoe ngập nước: "Mama đừng bỏ con."
Pavel ngạc nhiên, anh ngồi khuỵu xuống ngang bằng với bé và hỏi: "Cháu là ai vậy? Tại sao lại gọi chú là mama?"
Bé không trả lời câu hỏi của Pavel, miệng mếu máo cầu xin: "Xin mama đừng vứt bỏ con ạ."
"Cháu lạc mẹ sao? Chú dẫn cháu đi tìm mẹ nha." - Thấy đứa bé khóc, Pavel bắt đầu hoảng hốt.
"Hức ~ mama không cần con nữa rồi huhu ~"
Đứa bé càng lúc khóc càng to, từng giọt nước mắt lã chã thi nhau lăn xuống, cả khuôn mặt bé đã trở nên đỏ bừng. Tiếng khóc ấy như mũi dao nhọn đâm thẳng vào ngực Pavel, làm anh đau đớn đến mức gục ngã.
Pavel choàng tỉnh dậy, thì ra chỉ là một giấc mơ.
Cảm nhận được động tĩnh, Pooh cũng bị thức giấc, cậu nhìn đồng hồ điểm 4:00 AM: "Pavel, sao vậy anh?"
"Không có gì, anh nằm mơ thôi, ngủ tiếp đi." - Pavel đáp rồi nằm trở lại.
Tuy là mơ nhưng nỗi đau nơi lồng ngực rất đỗi chân thật. Pavel đưa tay lên chạm nhẹ vào bụng mình, anh không biết tại sao lại mơ thấy điều kì lạ như vậy.
Đứa bé đó là ai ?
Miên man suy nghĩ một lúc thì Pavel lại chìm vào giấc ngủ. Khi thức giấc lần nữa cũng đã là 7 giờ. Sau khi ăn sáng, Pooh và Pavel cùng đến bệnh viện để đăng ký lịch phẫu thuật. Vì còn lịch trình cá nhân nữa nên Pavel quyết định một tuần sau sẽ tới bệnh viện phá thai, mong rằng trong lúc chờ đợi, anh sẽ không mềm lòng.
***
Trong vòng một tuần, đêm nào Pavel cũng mơ thấy đứa bé đó. Nội dung giấc mơ vẫn y chang nhau, đứa bé ôm lấy anh, khóc lóc cầu xin "mama" đừng bỏ nó. Pavel lờ mờ đoán rằng đây chính là đứa con trong bụng, phải chăng nó đang cố gắng giãy giụa trước khi bị anh "giết chết". Mặc dù cảm thấy có lỗi với con nhưng Pavel cho rằng tương lai quan trọng hơn, thà nhẫn tâm một chút còn hơn tự đạp đổ sự nghiệp của mình.
Liên tục mơ như vậy khiến tinh thần Pavel sa sút nghiêm trọng nhưng anh lại không muốn kể cho Pooh biết. Có vẻ như cậu đang giận dỗi anh. Pavel biết mấy ngày nay Pooh rất buồn, tuy cậu vẫn chăm sóc anh như thường lệ nhưng lại ít nói hẳn.
Chỉ cần trải qua một đêm nữa thôi là tới ngày hẹn phá thai. Khác với mấy đêm trước, lần này anh mơ thấy một bé gái.
Đứa bé ấy cả người bê bết máu, không dám tới gần, đứng cách anh vài mét: "Con đau lắm mama ơi."
Pavel không biết đây là ai nhưng không hiểu sao vừa nghe thấy bé nói vậy, nước mắt anh đã không kiềm chế được mà tự động tuôn trào ra, lòng quặn thắt, đau đớn kinh khủng. Anh nhào tới ôm chầm lấy bé, run rẩy vuốt ve mái tóc đứa nhỏ, khó khăn hỏi: "Cháu bị làm sao vậy? Cháu bị ngã hả?"
BẠN ĐANG ĐỌC
PoohPavel | Let Me Be Yours
FanfictionPooh Krittin (E) x Pavel (A) Đường trộn thủy tinh 🖤