CHAP 5: EM THÍCH MÀU ĐỎ

96 5 0
                                    

Nàng: thì tui cũng tưởng cô Út cho tui ăn trái bom thiệt.

Cô: đâu ra hông biết nữa à. Nè, em ăn đi.

Nàng: thôi cô Út, tui ăn một miếng được rồi.

Cô: ăn đi đừng có lo, tui còn nhiều lắm, cho em một trái đó.

Nàng: dạ, tui cám ơn cô Út. À, tui quên mất- nàng chạy xuống bếp.

Nàng chạy thẳng xuống nhà dưới, lấy cho cô một ít mũ trôm rồi cho thêm hạt é vào, cho thêm miếng đường rồi khuấy lên.

Nàng: nè cô Út.

Cô: em làm cho tui á hả?

Nàng: dạ cô Út.

Cô: tui cám ơn em, tui uống miếng nha.

Nàng: dạ cô uống đi.

Cô uống một ngụm, ngọt ngọt mát mát, ngon hết sảy con bà Bảy!!!

Cô: ngon quá à!

Nàng: còn nhiều lắm, cô Út uống từ từ thôi.

Cô uống một hơi cạn hết sạch, tay chùi mép, tay chìa ra muốn nàng làm cho ăn nữa. Nàng cũng chiều ý cô múc thêm một phần cho cô ăn.

Nàng: cô Út ăn đi, tui đi giặt đồ.

Cô: chờ tui vớiii- cô ôm cái ly chạy theo nàng.

Nàng ngồi ngay mé sông giặt đồ, cô thì ngồi trên võng coi nàng giặt đồ, mê gái hết biết à. Cô ngồi nhìn nàng, nhìn thiếu điều nhỏ muốn lủng một lỗ luôn á.

Nàng: cô Út...sao cô ngồi nhìn tui lơm lơm kỳ quá dạ- nàng ngượng ngùng nói.

Cô: tui nhìn em kệ tui đi, em làm gì làm đi.

Nàng: nhìn cô Út ngồi nhìn tui quài, tui...mắc cỡ.

Cô: kệ tui đi mà, kệ đi. À, em...em thích màu gì dạ?

Nàng: tui thích màu đỏ.

Cô: tui thì tui thích màu xanh á. Hay tui mua cho em sắp vải đỏ hen.

Nàng: thôi cô Út ơi, quần áo tui còn nhiều, hổng cần đâu cô Út.

Cô: sao hông được, để em may một bộ mai mốt còn cái mặc đi đám với tui.

Nàng: thôi, cô Út đi đám đi lễ gì cô Út đi mình chứ tui theo chi, tui tôi tớ chứ có phải cái gì đâu.

Cô: em cũng là tiểu thơ cành vàng lá ngọc, cho em làm hầu cho tui là cực cho em dữ lắm rồi á.

Nàng: dạ có cực gì đâu cô, tui thấy bình thường à.

Cô: thôi mà tui mua về tui tặng em, em phải lấy nhen.

Nàng: thôi cô Út, em không nhận đâu- nàng đứng dậy cười với cô rồi đi vô nhà phơi đồ.

Cô: nè, tui nói thiệt mà, em nhận đi, tui năn nỉ á.

Cô đi theo nàng năn nỉ hết nước hết cái nàng cũng nói không, cô buồn thiu đi lên nhà trên nằm. Cô nằm vắt chân chữ ngũ, tay gác lên trán nghĩ ngợi. Sắp bày nữa rồi đó, thấy cái mặt hí ha hí hửng đó là là nghe mùi tới số nữa rồi đó. Không biết cô mần chi mà chạy thẳng qua nhà thằng Tỏn.

Cô: ê Tỏn, mày có nhà hông?

Tỏn nó đi từ nhà sau ra, nheo mắt nhìn cô.

Tỏn: gì mạy?

BECKFREEN-Mợ hai...gọi mợ Út một tiếng đi!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ