CHƯƠNG 10: KỲ NGHỈ

504 65 6
                                    

Trong giờ học, cô giáo đang ghi bài bỗng dừng lại mà quay ra đằng sau đối diện với lớp nói

''Cô có tin vui cho lớp mình. Đó là từ ngày mai đến hết thứ 3 tuần sau trường chúng ta sẽ nghỉ lễ. Đây là thời điểm để chúng ta thư giãn và nghỉ ngời sau những ngày học tập vất vả.''

Cô giáo vừa dứt lời cả lớp học ồ lên vui mừng. Các bạn bắt đầu bàn tán và cười đùa. Cô giáo tiếp tục nói

''Và dĩ nhiên sẽ có bài tập lễ về nhà làm. Nhớ đừng mãi lo chơi mà phải hoàn thành bài tập này trước khi ngày cuối cùng của ngày lễ kết thúc. Nghe chưa cả lớp.''

''Vâng, thưa cô! '' Cả lớp đồng thanh đáp

''Chúc các em có kì nghỉ lễ vui vẻ.'' Cô giáo mỉm cười nói rồi tiếp tục ghi bài.

//RENG RENG//

''Được rồi, lớp mình có thể về. Tuần sau cô trò mình gặp lại nhá. Nhớ làm hết bài tập cho cô đấy!'' 

Cô giáo vừa dứt lời đứa trẻ nào cũng vui vẻ háo hức. Tâm trạng phấn khích suy nghĩ về những kế hoạch sẽ làm trong kì nghĩ.

Chiều muộn, một chiếc xe chầm chậm chạy trên đường. Trên xe, một người đàn ông khoảng 35 tuổi đang lái xe, và một đứa trẻ khoảng 10 tuổi đang ngồi ở ghế hành khách phía trước.

Người đàn ông đang lái xe cẩn thận, còn đứa trẻ đang nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài.

''Ngày mai là con nghỉ lễ rồi đúng không? Sướng quá ta.''  Ba quay sang cô nói

''Nhờ vậy mà con có nhiều thời gian ở nhà chơi với em hơn~.'' Cô gật đầu cười nói

''Ba còn phải làm mấy ngày nữa mới được nghỉ lễ. Buồn thiệt chứ! '' Ông cười khổ 

Thấy vẻ mặt đó của ông cô liền cười. Cả hai người vẫn cứ tiếp tục trò chuyện và cười đùa cho đến lúc về đến nhà.

Đến nơi, ông liền dừng xe trước cổng. Cô nhảy xuống xe và chạy vào nhà. Ông nhìn theo cô với nụ cười trên môi rồi liền lái xe đi vào bên trong.

''Con về rồi đây.''

''Ah chị con về rồi kìa Haerin.'' Mẹ ẫm em trên tay đi lại gần phía cô

Em thấy cô về liền vui vẻ, 2 cánh tay nhỏ cứ liên tục vẫy vẫy về phía cô. Cô nghĩ em đòi bế liền giơ tay đón lấy em ôm trực tiếp vào trong lòng. 

''Mình về rồi đây. Haerinie ở nhà có nhớ mình không~?''

''Nhớ Dani.'' Em gật đầu nói.

Nhờ thời gian kiên trì vừa qua mà Haerin ngày càng có thể nói lưu loát hơn lúc đầu. Em có thể nói được nhiều từ hơn, cho dù đôi khi vẫn sẽ bị ngọng một số từ. Mà không sao, 

 Lúc đầu, dù vẫn chưa thể nói rõ nhưng em vẫn sẽ luôn gọi cô là Danielle, nhưng nghe ba mẹ cứ liên tục gọi Dani, em cũng bắt chước theo. Bây giờ liền thành thói quen. Đơn giản mà cũng dễ phát âm hơn.

''Vậy sao. Mình cũng nhớ em lắm đấy~.'' Cô cúi cúi người hôn chốc lên cái đầu nhỏ xinh đó.

''Được rồi, 2 đứa mau vào trong đi đừng đứng trước cửa nữa. Dani nhớ lên cất cặp thay đồ rồi hẵn xuống chơi với em nha con.'' 

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Feb 02, 2024 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[DAERIN/ABO] CÁCH NUÔI DƯỠNG NHÂN VẬT PHẢN DIỆNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ