C25: Tôi không có gì với Cố Khê hết.

2 0 0
                                    

Người ngồi trong nhà mà họa vẫn từ trên trời rơi xuống.

Cố Khê ở Trung Quốc xa xôi rất muốn gọi cho bọn họ nói: Tôi xin cậu đấy, tôi với Dạ Sâm chỉ là quan hệ cha con đơn thuần thôi có được không!

Không nói Cố ba ba, Sâm cục cưng lúc này cũng đang nghệt cả mặt.

Cái gì với cái gì cơ?

Dụ Tinh Triết nhìn phản ứng của cậu, giễu cợt "Hẳn là ngủ từ lâu rồi đi?"

Không đợi Dạ Sâm hiểu được mọi chuyện, anh ta đã bực dọc chửi thề "Mẹ kiếp! Đời này đừng hòng tôi về nước nữa!"

Dạ Sâm muốn hỏi rõ ràng, cho nên cậu cắt ngang gọi "A Triết..."

Nhưng cậu còn chưa kịp nói gì, Dụ Tinh Triết đã tiếp tục xả "Được rồi, ai quan tâm chứ, ngủ thì ngủ thôi, dù sao tôi cũng không chúc phúc cho hai người đâu, hôn lễ cũng không tham gia, a, mẹ nó chứ, tuyệt giao đi!"

Dạ Sâm "..." Phải mất nửa giây cậu mới phản ứng được với những gì anh ta nói. Dụ Tinh Triết có khi nào thích Cố Khê không ta?

Nhưng mà anh ta đã ghét Cố Khê rất nhiều năm...

Chẳng nhẽ đây là kiểu thích ai liền bắt nạt người đó?

Ôi cái tên chết tiệt này, anh có thể khá hơn một chút không!

Dạ Sâm cẩn thận nói "Tôi với anh Khê không giống như cậu nghĩ đâu."

Dụ Tinh Triết không nghe được phần sau mà chỉ nghe được đến xưng hô "anh Khê", anh ta nghiêng đầu nhìn Dạ Sâm "Tôi cũng lớn hơn cậu đấy."

Dạ Sâm "..." Người của làng thời trang quả nhiên khác người, cấu tạo não có một không hai, người bình thường khó mà theo kịp!

Dụ Tinh Triết nhắc nhở "Gọi anh Triết!"

Dạ Sâm bị anh ta làm cho nổi da gà "Đừng đùa tôi."

"Ai đùa cậu?" Dụ Tinh Triết nói "Cậu dựa vào cái gì mà gọi tên Cố Béo kia là anh Khê, còn tôi thì là A Triết?"

Nháy mắt, Dạ Sâm có cảm tưởng như thời gian quay ngược lại năm tháng cấp ba...

Cậu cười khổ "Cậu chỉ lớn hơn tôi có ba ngày." Còn Cố Khê lớn hơn tôi tận một tuổi, tôi gọi anh ta một tiếng anh Khê là chuyện rất hiển nhiên.

Dụ Tinh Triết hỏi "Ba ngày thì không phải lớn à?"

Dạ Sâm cạn lời nhìn anh ta.

Dụ Tinh Triết bị nhìn có chút ngứa tay, nhịn không được véo cậu một cái. Cảm giác làn da trơn nhẵn khiến tâm trạng đỡ hơn rất nhiều "Đừng nói ba ngày, ba giây tôi cũng lớn hơn cậu."

Dạ Sâm không dây được với anh ta. Vì thế, cậu nói "Anh Triết tốt, anh Triết giỏi, anh Triết, lâu rồi không gặp."

Cậu nói xong, Dụ Tinh Triết ngược lại càng mất tự nhiên. Anh ta hừ một tiếng, dời tầm mắt ra ngoài cửa sổ.

Dạ Sâm thở dài, không hiểu sao có phần thương Dụ Tinh Triết.

Nếu anh ta thật sự thầm mến Cố Khê...

Chuyện cũng thật không dễ dàng.

Tâm Cố Khê đã sớm bị tên cặn bã kia đốt thành tro bụi, đừng nói người, e là một sợi tóc của hắn, Cố Khê có khi còn chả quên được.

Có lẽ Dụ Tinh Triết nhìn thấu chuyện ấy, cho nên mới chọn cách tha hương?

Dạ Sâm vừa nghĩ, liền thấy bản thân mình thật không ra sao. Là anh em với nhau, vậy mà cậu lại vô lương tâm trốn tránh ghẻ lạnh Dụ Tinh Triết.

Ngẫm lại trước đây, Dụ Tinh Triết trông thế nhưng đối với cậu rất hào phóng. Cậu có thể xưng vương xưng bá trong trường không thể không kể đến công lao của anh ta.

Đúng lúc này, Dụ Tinh Triết quay đầu lải nhải "Nhiều năm rồi mà sao cậu vẫn không thay đổi gì thế?"

Đúng, nhiều năm rồi, bọn họ đã quen nhau rất nhiều năm rồi.

Dạ Sâm nở nụ cười "Lần này là tôi không đúng."

Dụ Tinh Triết nhướn mày "Hửm?"

"Hiếm khi mới đến Paris, đáng ra tôi nên ới cậu một tiếng trước."

Dụ Tinh Triết ngây người, nhưng rất nhanh, anh ta đảo mắt sang chỗ khác, hừ một tiếng.

Dạ Sâm lại nói "Thôi, lần này là tôi không đúng, lần sau cậu về nước, tôi làm chủ, tôi nhất định sẽ cho cậu ăn chơi vui vẻ."

Dụ Tinh Triết nhìn chằm chằm cậu khoảng ba giây.

Dạ Sâm buồn bực "Sao vậy?"

Đôi môi mỏng của Dụ Tinh Triết hơi động, giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng, anh ta chỉ nhả mỗi một câu "Xấu chết đi được."

Dạ Sâm "..."

Dụ Tinh Triết nói thêm "Không được, tôi không thể nhìn nổi cái bộ quần áo này của cậu nữa rồi."

Dạ Sâm thật sự không hiểu, quần áo của mình có điểm nào làm ngứa mắt anh ta!

Dụ Tinh Triết cất cao giọng nói với tài xế "Đến Versace trước đi."

Vì thế, trước khi ăn cơm, Dụ Tinh Triết liền dẫn Dạ Sâm đi mua quần áo.

Quần áo của Versace đẹp đẽ tinh xảo, rất thích hợp với giới trẻ. Dưới con mắt thời trang tinh chuẩn và sự kén chọn khắt khe của Dụ Tinh Triết, anh ta chỉ cần tùy ý chỉ tay một món, đồ lên người Dạ Sâm sẽ càng tôn dáng.

Dụ Tinh Triết nhìn nhìn, hai mắt sáng lên, lại chọn thêm bộ nữa...

Dạ Sâm thầm nghĩ không ổn, vội nói "Một bộ là được rồi, đừng chọn nữa!"

[Đam Mỹ] KHÔNG YÊU THÌ ĐI CHẾT ĐI! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ