"Chuyện này coi như xong ha. Giờ thì Jeongjeong ơi, sao cậu không nói cho tớ biết cậu cảm thấy thế nào về cốc kem của cậu đi."Doyoung nhanh chóng nói sang chuyện khác, em nóng lòng muốn biết câu trả lời của Jeongwoo. Nhưng mà trước khi trả lời câu hỏi này của em, Jeongwoo lại múc thêm một muỗng kem nữa và bỏ vào miệng mình. Hai chân cậu không khỏi đung đưa vui vẻ khi cảm nhận được hương vị ngọt ngào bùng nổ khắp vị giác.
"Cảm thấy cực kỳ hài lòng sau khi ốm liệt giường suốt mấy ngày trời."
"Nó có vị của sự thỏa mãn đúng không?"
"Chính xác!"
Jeongwoo quả quyết gật đầu, lại bỏ thêm một muỗng kem nữa vào miệng.
"Nhưng mà tớ nghĩ, nó không thoả mãn bằng việc làm anh người yêu của tớ đâu."
!!!!!
Nghe xong câu đó, Jeongwoo ngu luôn. Cậu quay ngoắt đầu nhìn về phía Doyoung với khuôn mặt ngơ ngác. Muỗng kem đã bỏ vào miệng được bảy phần cũng chính vì hành động đột ngột đó mà rớt bẹp xuống quần.
"Ôi không Jeongjeong!"
Doyoung nhanh chóng lấy khăn giấy và lau đi vết kem trên quần Jeongwoo, trước khi nó kịp thấm xuống vải. Còn Jeongwoo thì đã quá khủng hoảng với thông tin vừa nhận được để có thể làm bất cứ thứ gì, chính vì vậy mà ngay cả khi cậu đang có một vệt kem to tướng và đã gần khô trên má trái, Jeongwoo vẫn chỉ ngồi bất động ở đó mà dõi theo từng hành động của em. Và rồi Doyoung đã chú ý đến điều ấy, em nhìn thấy được sự căng thẳng đang dần lấp đầy cả cơ thể Jeongwoo, vậy nên em chỉ có thể bất lực thở dài.
"Quả nhiên là cậu vẫn chưa đọc những gì được ghi trên cốc."
Doyoung khẳng định chắc nịch, em hơi chuyển người để lau đi mớ lộn xộn trên khuôn mặt vẫn còn ngơ ngác của Jeongwoo. Nếu Jeongwoo không chỉ lo hậm hực với cặp đôi phóng còn nhanh hơn cả tên lửa, mới ra mắt ngày hôm nay - Haruhwan, cậu đã có thể chú ý đến dòng chữ được em nắn nót ghi trên cốc, cùng với vẻ mặt vô cùng mong đợi của em khi em trao cho cậu chiếc cốc ấy.
Jeongjeong khiến trái tim tớ mềm xèo.
Đó là dòng chữ mà cho đến tận lúc này, Jeongwoo mới muộn màng phát hiện ra ngay từ đầu nó vẫn luôn ở đấy. Ở cuối dòng thậm chí còn được em điểm tô thêm một chút sắc đỏ, là một áng màu nho nhỏ có hình trái tim.
Lần này thì Doyoung nhận ra Jeongwoo gần như đã chết lâm sàng sau khi đọc được những gì mà em đã viết, chính vì vậy em liền ôm lấy hai má cậu rồi nhẹ nhàng hướng mặt cậu về phía em.
"Jeongjeong ơi, nhìn tớ một chút được không?"
Em hơi vỗ nhẹ vào má Jeongwoo và ngay lập tức ngừng lại khi đôi mắt thất thần của cậu đã chịu nhìn thẳng vào mắt mình. Và rồi em nhỏ giọng thủ thỉ:
"Tớ sẽ để cậu nắm tay tớ bất cứ khi nào cậu muốn, bởi vì tớ thích được ủ ấm đôi tay lạnh giá này của cậu trong bàn tay mình."
"Cậu không cần tìm đến tớ mỗi khi cậu buồn phiền, bởi vì tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu ngay khi tớ cảm nhận được có điều gì đó không ổn."
![](https://img.wattpad.com/cover/345982737-288-k724883.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
woobby ✽ After school
FanfictionDoyoung chẳng bao giờ nổi nóng mặc dù Jeongwoo lúc nào cũng đi theo để trêu trêu ghẹo ghẹo người ta. Vậy mà tại sao hôm nay lại giận rồi? . . . Vtrans ↠ After School Park Jeongwoo x Kim Doyoung ↠ Alternative Universe - High School