14 : Tình tay ba

912 101 19
                                    

Thuỳ Trang mãi mãi không dám coi lại tệp tin đó của Ngọc Huyền , là hình ảnh Lan Ngọc quỳ gối van xin ông đừng ngăn cản Thuỳ Trang học âm nhạc , âm nhạc là điều đầu tiên cả hai bắt đầu gặp gỡ và tìm hiểu về nhau , là thứ đầu tiên mà cô vì em mà học , mong muốn sau này mỗi ngày đều đàn cho em nghe , còn là vì âm nhạc giúp Thuỳ Trang gặp em , chữa lành căn bệnh chống đối xã hội của Thuỳ Trang

Cô nghe rõ giọng em thều thàu van xin ông
" - Cháu xin bác..làm ơn..hic.. đừng cấm cản Thuỳ Trang , hiện tại Thuỳ Trang rất thích âm nhạc..đó đang giúp đỡ chị ấy chữa lành.."

"- Cô đứng lên đi , tôi không cấm cản con bé ! Nhưng đừng bao giờ xuất hiện trước mặt nó nữa , lần trước nó vì cô mà xém bị tai nạn ! Cô không cảm thấy bản thân đang làm hại nó sao ? "

Cô nhớ hồi đấy lúc em đang đi trên đường , định chạy về phía cô mà không để ý đèn đỏ chưa kịp chuyển xanh , cô lao đến đẩy em ra ! May là không bị gì , chỉ trầy một chút ở phần chân và tay nhưng khi cha cô biết được liền rất nổi giận , vì cô là con gái duy nhất , nếu có chuyện gì ông phải làm sao?

....

Lúc đó cô nhìn thấy em như chết lặng..trái tim cô và em lúc đó dường như chung một nhịp , đều đau đớn không thôi

"-Cháu xin bác..chỉ cần bác hứa không cấm cản Thuỳ Trang tiếp tục học nhạc , cháu sẽ không xuất hiện trước mặt chị ấy nữa"

"- Mong cô hiểu, tôi chỉ muốn tốt cho nó "

"- d-dạ "

"- Cô biết đó, tôi không cản nó thích con gái , nhưng tôi thấy cô và nó không hợp đâu "

Lan Ngọc chỉ biết cúi đầu nhận hết lầm lỗi về mình,em chấp nhận hết..chỉ cần cô hạnh phúc

Kết thúc đoạn video cũ kĩ được Ngọc Huyền khó khăn tìm lại đó trái tim Thuỳ Trang như hàng ngàn mũi tên đâm vào..thương em lắm bé nhỏ ơi!

...

Thì ra .. em lúc đó chưa từng hận cô mà rời đi .. là vì em yêu cô nên mới rời đi , cô hận chính bản thân lúc đó , một mực tin vào lời nói dối ngọt ngào mà ba nói .. miễn là cô đồng ý thử tìm hiểu con trai của nhà Dương thì có thể giúp cô tìm em..

Ngốc thật..xin lỗi em , ngàn vạn lần xin lỗi em

Ngờ ra ba cô đã đi , cô bắt đầu lái xe đi tìm em để giải thích , cũng muốn cầu xin em tha thứ..

Ở nơi khác , một thân Lan Ngọc đang ngồi tại ghế đá , em không hiểu cảm giác bản thân bây giờ là gì ? Buồn? Thất vọng ? Hay điều gì đó không thể nói..

Em nhấc điện thoại gọi cho Lâm Anh , không biết nữa...chỉ là bây giờ chỉ có chị , em mới thấy an tâm

Tiếng chuông vang dài vẫn không có ai nhấc máy , đây là lần đầu tiên trong suốt 6 năm..Lâm Anh không nghe máy của em ! Em cảm thấy bản thân thật khốn nạn , vừa tổn thương chị , lại muốn chị đến vỗ về lúc này sao?

Em tắt đi điện thoại thì chị đã gọi lại

" ... "

" Alo , hồi nãy chị đi gấp quá nên không mang điện thoại theo. Bé gọi gì đó ? "

[Lan Ngọc x Trang Pháp] Chờ người nơi ấy!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ