Hôm nay là ngày Lan Ngọc và Thuỳ Trang về lại thành phố Hồ Chí Minh , cả hai trả phòng lúc 8 giờ sáng rồi di chuyển đến sân bay Nội Bài để bắt đầu quay về .
Vì là vé vip nên cũng không quá lâu để check in nên tầm 9 giờ 30 hai người đã yên vị trên chiếc ghé êm ái
- Về đến thành phố thì chị cũng hết lịch trình rồi đấy , nhớ nghỉ ngơi ! Từ đây đến chiều mốt thì chị cũng không có lịch trình
Em quay sang nói với cô , thấy cô không nói gì chỉ khẽ gật đầu ! Em cũng im lặng mà quay sang đánh giấc , dự định nhắn nhủ vài lời nhưng có vẻ không cần thiết rồi
Em ái ngại không biết nên nhắn cho chị để nhờ đón mình hay không nhưng vì tối qua có lẻ chị cũng cảm thấy chút không thoải mái rồi , em đành thôi
Chuyến bay kéo dài 45 phút thì cũng đến lại sân bay Tân Sơn Nhất , ở sân bay đã có các staff của công ty đến đón và giúp đỡ di chuyển hành lí . Quay về công ty trên chiếc xe hơi riêng của cô , Lan Ngọc không biết nói gì , nhìn thấy Thuỳ Trang vẫn im lặng em cảm thấy khá khó chịu , vì sao lại không nói gì chứ ?
Về tới công ty cuối cùng Thuỳ Trang cũng lên tiếng
- Bé , đi ăn với chị không ?
Cô bắt đầu công cuộc cưa cẫm em- Chị đi mà ăn một mình đi
Nói đoạn em bỏ đi về phía trước , để lại cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì ??- Ủa..gì gì vậy nè? Bé ơi đợi chị
Cô ba chân bốn cẳng chạy theo sau lưng em , mặc cho cô có nói gì em cũng vẫn giữ thái độ im lặng , Lan Ngọc thầm nghĩ nếu Thuỳ Trang đã thích im lặng như thế thì im lặng luôn điTrong công ty , nhân viên há hốc mồm ngạc nhiên khi nhìn thấy nghệ sỹ Trang Pháp như chú cún con bị chủ giận dỗi mà đang chạy theo nũng nịu đòi sự quan tâm
- ... TRANG PHÁP !
Giọng oai oái của cô bạn đồng niên Ngọc Huyền vang lên khiến Thuỳ Trang điếng tai , cô vẫn mặc kệ mà chạy theo emĐi đến tầng riêng chỉ có cán bộ cấp cao của công ty , Huyền không nhịn được mà hét lớn cho con người giả điên kia nghe
- NGUYỄN PHẠM THUỲ TRANG , đứng lại cho em coi !
Nghe Ngọc Huyền lớn tiếng vậy cô cũng giật mình mà quay đầu lại nhìn Huyền , mặt bất mãn mà hỏi em
- Kêu chị cái gì ?
Thấy gương mặt đó của cô , Ngọc Huyền muốn chửi thề , thái độ gì đó ? Sau hồi kêu mình giúp đỡ không trưng cái mặt đó ra , đồ khó ưa- Ba chị muốn gặp chị , ông ấy đang trên đường đến
Chỉ cần nghe đến đây cũng đủ khiến cô kinh hãi , không phải cô sợ gặp ba , cô sợ ông nhìn thấy Lan Ngọc , lại lần nữa khiến em phải rời đi ! Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến Thuỳ Trang muốn nhanh chóng giấu em đi , không để Ngọc Huyền nói thêm cô liền chạy đi , lần này trông hối hả hơn khi nãy rất nhiều .- Lan Ngọc , đứng lại cho chị !
Thấy em vẫn đang bước đi cô liền cất tiếng nói- Ninh Dương Lan Ngọc!
Cô đi đến , nắm lấy đôi tay em , ôm em vào lòng mình ! Cô sợ..sợ cảm giác lần nữa mất đi em
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lan Ngọc x Trang Pháp] Chờ người nơi ấy!
Fiksi PenggemarTình yêu là gì ? Trong sách không có nhắc đến🤍