Han Jisung mơ màng tỉnh giấc, nhìn ra ngoài cửa sổ đã thấy trời tối om. Một ngày nghỉ của cậu thường trôi qua vô vị như vậy, không ăn thì cũng nằm. Dù sao thì công việc tiếp viên hàng không đã buộc cậu phải đứng cả mười mấy canh giờ, thế nên việc tự thưởng cho bản thân một cơn lười vào những ngày không có lịch bay Han Jisung cũng thấy vô cùng xứng đáng.
'Biết gì chưa, cơ trưởng Lee được tiếp viên Lim tỏ tình đấy!'
Nhóm chat 'Tứ long hội tụ' vừa hay nhảy lên một thông báo, là Hwang Hyunjin nhắn.
Han Jisung đầu óc mơ hồ trả lời lại. 'Cơ trưởng Lee á? Vậy phản ứng anh Jaeyun bên mày sao?'. Sau đó còn tag thêm cả Lee Felix vào hỏi chuyện.
Đợi thêm qua nửa tiếng nữa, khi cậu đã tỉnh táo mà làm cho mình một bát mỳ tôm hai trứng, nhóm chat bấy giờ mới nhảy lên một loạt thông báo tin nhắn dấu hỏi chấm.
Chíp bông: Mày thật sự nghĩ cơ trưởng Lee trong câu chuyện này là chồng anh Jaeyun à?
Một tin nhắn 'không thì ai' hiện lên.
Seungmong: Hai người bọn họ có cả giấy chứng nhận kết hôn rồi. Cơ trưởng Lee ở đây là Lee Minho đó.
Nhìn vào ba chữ Lee Minho trên màn hình, Han Jisung thế mà chẳng có chút cảm xúc nào. Cậu biết rõ tính người kia nhất định sẽ không dễ dàng động tâm với một người chưa từng tiếp xúc. Chẳng thèm quan tâm đến cuộc tám chuyện sôi nổi trong nhóm, Jisung tắt thông báo rồi bỏ ra sofa xem phim.
Mấy ngày hôm nay Lee Minho cứ liên tục tấn công cậu, cố gắng chen chân vào cuộc sống của cậu, và điều này làm Han Jisung thấy khá bất an. Minho chăm sóc cậu y như ngày xưa anh đã từng làm. Anh nhớ rõ món ăn cậu thích, loại hoa cậu yêu, cứ như vậy ngày nào về Han Jisung cũng sẽ có đồ ăn ngon hoa đẹp để ngắm. Mấy lần đầu nhóm bạn thân sang chơi Jisung còn giấu diếm được nhưng dần dà căn nhà của cậu khắp nơi đều có dấu vết của Lee Minho để lại, cậu cảm thấy sắp không giấu nổi nữa rồi.
Tuy rằng Lee Minho chưa một lần ở lại qua đêm, nhưng thỉnh thoảng tên đó cũng sẽ vô ý để quên một thứ đồ nào đó, khi thì áo khoác, khi thì phù hiệu, có khi là cả thẻ bay.
'Anh có để quên thẻ bay bên đó không bé ơi?'
'Đừng có gọi tôi kiểu đó.'
Tối nào cũng vậy, Lee Minho sau khi về nhà đối diện cũng đều sẽ nhắn tin hỏi Han Jisung xem mình có quên gì không. Cậu để ý, dạo này tên đó rất hay gọi cậu bằng mấy cái biệt danh thân thương, bé ơi, yêu dấu. Đôi khi chính cậu còn cảm thấy liệu có phải hai người đã yêu nhau con mẹ nó rồi không? Chỉ thiếu bước kí giấy nữa thôi?
"Thẻ bay của anh trên bàn ăn đấy."
"Sao giờ này em còn chưa ngủ?"
"Hai giờ phải lên công ty."
Cậu sợ bản thân mình sẽ lại yêu anh thêm lần nữa, rồi sẽ lại thất tình đau đớn thêm lần nữa. Năm xưa chứng kiến Minho và cô gái ấy tay trong tay bước ra khỏi cánh cổng trường, trong lòng cậu chỉ còn lại một đống đổ nát. Thời gian đầu cậu còn mong ngóng anh sẽ trở về, cho rằng đó chỉ là một cuộc dạo chơi, tự trách mình nông nổi kết thúc tất cả nên anh mới đi tìm hạnh phúc mới.
BẠN ĐANG ĐỌC
minsung | phía cuối đôi cánh
Fanfiction"chào mừng em đến với hãng hàng không korean air, chuyến bay mang số hiệu bạn đời." cơ trưởng x tiếp viên