Chương 89: Đồn đãi

2K 143 8
                                    

Mùng tám tháng chạp, năm cũ.

Một hàng xe của Thụy Vương phủ rốt cuộc cũng vào kinh thành

Trong xe ngựa đốt lò than, Vân Thanh dựa vào người Hạ Trì ngủ gật, được hắn dùng áo bao đến kín mít.

Bánh xe không cẩn thận cán trúng hòn đá trên đường, Vân Thanh từ trong cơn mơ bừng tỉnh dậy, nhưng cảm thấy thoải mái, ấm áp đến không muốn động đậy.

Hạ Trì cúi đầu dán vào mặt y, trên mặt Vân Thanh ngủ đến hiện lên một tầng da ửng hồng. Da thịt mềm mại tinh tế, giống như khối ngọc noãn thượng hạng, Hạ Trì nhịn không được lại cọ cọ xuống.

Vân Thanh rốt cuộc bị hắn quậy đến tỉnh táo lại, mở mắt ra lười biếng hỏi: "Đến rồi sao?"

Hạ Trì nói: "Lập tức vào thành."

Vân Thanh xốc màn xe lên, cửa thành cổ xưa cao ngất quả nhiên đã gần ngay trước mắt.

Lần trước nhìn thấy cửa thành, chính là lúc bọn họ rời khỏi kinh thành, đã cách gần năm năm nhưng tựa hồ tất thảy đều không có thay đổi.

Bọn họ lại về rồi.

Đại thái giám Đức Như đã chờ ở cửa thành tiếp đón, ông tươi cười đầy mặt hành lễ với hai người bọn họ: "Bệ hạ đã chờ ở trong cung, Vương gia Vương phi lần này cùng nô tỳ tiến cung đi."

Hạ Trì bảo Nguyên Phúc về Vương phủ chỉnh lý trước. Còn xe ngựa bọn họ hướng về phía hoàng cung, đi vào trong.

Bình Châu gần kinh thành hơn nhiều, bảy ngày trước Bình Vương đã nhập kinh. Hôm nay tiến cung yết kiến chỉ có hai người bọn họ.

Trong điện Long Tiên Hương, Thừa An Đế ngồi ở trên cao, cười bảo đứng dậy, rồi ban tọa cho hai người.

Thừa An Đế so với năm năm trước có vẻ già không ít, khóe mắt đã nhiều thêm nếp nhăn, tóc cũng hoa râm một nửa. Ông ta nhìn Hạ Trì, nhân tiện biểu hiện dáng vẻ từ phụ nhìn nhi tử đã lâu không gặp, tha thiết quan tâm nói: "Trẫm thấy Trì nhi hình như cao hơn rồi, mấy năm nay sống có tốt không?"

Hạ Trì đáp: "Vẫn khá tốt, đa tạ phụ hoàng nhớ thương."

Thừa An Đế thở dài: "Ninh Châu kham khổ, ủy khuất ngươi, chỉ là lúc đó ngươi bị liên lụy bởi chuyện kia. Trẫm cũng là bất đắc dĩ mới làm vậy, chỉ mong ngươi không trách trẫm..."

Biểu tình Hạ Trì bất biến, trầm ổn đáp: "Là nhi thần đã làm sai, sao lại có thể trách phụ hoàng được?"

Tiểu bá vương năm đó không kiêng nể cái gì tựa hồ đã bị mài dũa sắc bén hơn. Thừa An Đế nhìn Hạ Trì, lại nhìn nhìn Vân Thanh, có chút vui mừng nói: "Xem ra trẫm cấp hôn sự này cho hoàng nhi thật đúng, mắt thấy so với ban đầu trầm ổn hơn rất nhiều."

Vân Thanh cười đáp: "Vương gia vốn dĩ là thiên chi kiêu tử, thần không dám kể công."

Ánh mắt Hạ Trì giật giật, không có lên tiếng.

Hai người đi đường mệt nhọc, chưa nói mấy câu. Thừa An Đế liền kêu bọn họ trở về nghỉ ngơi: "Nếu đã trở lại, thì ở lại kinh thành lâu hơn một chút. Thụy Vương phủ nhiều ngày không có người ở, trẫm đã sai người đưa chút đồ ăn cùng vật dụng cho các ngươi, thiếu cái gì cứ nói với phủ nội vụ."

Xuyên Thành Nam Thê Của Hoàng Tử Pháo HôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ