Tác giả đã lược bỏ gần 10.000 từ kể từ lần gặp đầu tiên của Chu Cửu
--------------------------------------------------------
Sau chuyện xảy ra tối qua, Tiểu Bạch Cửu đang cảm thấy rất đau đớn, hai chân của y nhức mỏi đến mức không khỏi run rẩy.
Đến bây giờ y vẫn không thể quên được cảm giác đó.
"Viễn Chu ca ca thật tệ." Bạch Cửu bĩu môi, nhẹ giọng nói.
"Tiểu Cửu nói cái gì?" Triệu Viễu Chu buồn cười nhìn Bạch Cửu bộ dáng tức giận.
"Ngươi còn cười!" Bạch Cửu lúc này thật sự tức giận, nước mắt chảy dài trên mặt. Đêm qua y đã khóc rất lâu, nhưng Triệu Viễn Chu vẫn không ngừng lại hành động thô bạo ấy.
Triệu Viễn Chu ôm người vào lòng, một tay ôm lấy khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng của Bạch Cửu, âu yếm lau đi giọt nước mắt trong suốt, "Được rồi được rồi, là lỗi của ca ca, Tiểu Cửu, đừng tức giận, đừng khóc."
"Được rồi, Viễn Chu ca ca nhất định phải hứa với Tiểu Cửu." Bạch Cửu ngẩng khuôn mặt xinh đẹp, có vẻ mong đợi nói.
Đôi mắt đẫm lệ của y sáng ngời như cầu vồng sau cơn mưa.
"Hứa cái gì cơ?"
"Viễn Chu ca ca, lần sau đừng làm mạnh như vậy với Tiểu Cửu nữa. Chúng ta nhẹ nhàng thôi... được không?" Bạch Cửu thận trọng nắm chặt quần áo của Triệu Viễn Chu.
"Ừ..." Triệu Viễn Chu hơi nheo mắt lại, "Tiểu Cửu thật sự không muốn có em trai sao?"
"Không, không, không phải không muốn." Bạch Cửu có chút sợ hãi nhìn Triệu Viễn Chu, giống như đêm qua, hắn thình thoảng sẽ lộ ra một tia hung ác, động tác sẽ đột nhiên rất mạnh mẽ."Đệ chỉ sợ đau thôi~"
"Tiểu Cửu, ngoan. Ta hứa, lần sau ta sẽ nhẹ nhàng hơn." Triệu Viễn Chu quả quyết hứa hẹn, lại ôm chặt Bạch Cửu vào trong ngực.
Bạch Cửu nhẹ nhàng tựa vào trong ngực hắn, trong mắt vẫn còn có chút sợ hãi cùng bất đắc dĩ.
Anh không biết phải từ chối Viễn Chu ca ca như thế nào. Viễn Chu ca ca không bao giờ cho y cơ hội từ chối.
Y nên làm gì?
Vì thế Bạch Cửu nhân cơ hội trốn thoát vào ngày hôm sau. Nhưng chỉ sau vài ngày y đã bị bắt trở về.
"Viễn Chu ca ca -" Bạch Cửu cúi đầu, đôi mắt hình quả hạnh hiện lên vẻ sợ hãi sâu sắc.
"Hả?" Triệu Nguyên Châu lúc này đang lười biếng nằm ở trên giường, sắc mặt lạnh lùng, trong thanh âm không có chút cảm xúc.
"Viễn Chu ca - Xin hãy tha thứ cho Tiểu Cửu ~" Bạch Cửu bất giác bĩu môi, mặt đỏ bừng vì tội lỗi, đôi mắt to tròn chớp chớp, rồi nói tiếp: "Anh có thể tha thứ cho Tiểu Cửu không Viễn Chu ca ca~~~~"
Đối với Triệu Viễn Chu, giọng nói đó nghe mềm mại, ngứa ran và quyến rũ hơn bao giờ hết. Anh thở dài gần như vô hình, đưa tay chạm vào má Bạch Cưu, tự do dạo chơi trên làn da mỏng manh mịn màng của Bạch Cửu, đôi mắt dài sâu thẳm.
"Đệ vẫn sẽ chạy trốn à?"
"Không, đệ không đi ra ngoài." Bạch Cửu lại cúi đầu, nhìn chằm chằm mũi giày của mình, đan chặt hai bàn tay nhỏ nhắn vào nhau.
Triệu Viễn Chu không nhịn được ôm Bạch Cửu vào lòng, nhẹ nhàng đặt cầm lên cái đầu nhỏ của Bạch Cửu, một tay đặt ra sau lưng mềm mại của Bạch Cưu, cảm nhận được sự đụng chạm quen thuộc.
Bàn tay còn lại đan xen với bàn tay nhỏ bé của Bạch Cửu.
Bàn tay của Bạch Cửu vẫn còn rất nhỏ, không rõ ràng như của Triệu Viễn Chu, vẫn có chút thịt, đầu ngón tay ửng đỏ, làn da cực kỳ mịn màng và mềm mại. Triệu Viễn Chu nhẹ nhàng siết chặt đôi tay nhỏ bé, bất đắc dĩ nói: "Tiểu Cửu, ngoan ngoãn ở lại với ta, thật tốt."
End.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Thần Cửu][All Cửu] Đại Mộng Quy Ly
FanfictionTổng hợp những bộ truyện hay ho tui trans từ LOFTER. Đừng mang những tác phẩm này đi đâu nhá vì tui trans chưa có sự cho phép của tác giả đâu.