"Đây, đây là..." Ngụy Tiên kinh ngạc nhìn Tiêu Việt cứ đi như thế, lưỡng lự nói: "Sếp Nhậm, chuyện gì đây, cậu kia sao nói đi là đi?"
Trên thực tế Ngụy Tiên không quan tâm Tiêu Việt là ai, điều y quan tâm là mối quan hệ của chàng trai và sếp Nhậm hơn. Nói ra những lời mập mờ kia, còn nói ngay trước mặt Tư Dụ, vậy thì thú vị rồi.
Có thể nói là rất thú vị.
Sao Nhậm Giang Lâm có thể không biết Ngụy Tiên trước mặt này đang nghĩ gì, ngoài mặt là kinh ngạc, trong bụng lại có rất nhiều ý nghĩ xấu xa. Nhìn Tiêu Việt đi xa, Nhậm Giang Lâm không nhịn được cau mày, lạnh lùng liếc nhìn Ngụy Tiên, "Đạo diễn Ngụy rất tò mò việc riêng của tôi."
Vẻ mặt Ngụy Tiên cứng đờ, "Không, không phải."
"Xem ra đạo diễn Ngụy uống nhiều quá rồi."
"Đúng, đúng." Ngụy Tiên cúi đầu khom lưng, "Tối nay uống nhiều quá."
Nhậm Giang Lâm hừ lạnh một tiếng, không nhìn Ngụy Tiên nữa, ngược lại nhìn về phía Thư Dụ. Chỉ là không biết tại sao, vừa rồi còn có chuyện muốn nói, bị Tiêu Việt, trái lại anh mất hứng rồi.
Nhậm Giang Lâm nhắm mắt lại: "Mọi người chơi thong thả, hóa đơn tính cho tôi, hôm nay tôi hơi mệt nên đi trước."
Dứt lời cũng không nhìn Thư Dụ một cái, anh quay người đi xuống tầng.
Nhưng vừa ra khỏi cửa quán, sau lưng đã vang lên giọng Thư Dụ.
"Sếp Nhậm!" Thấy Nhậm Giang Lâm dừng bước, Thư Dụ chạy chậm đến bên cạnh anh, khẽ cười nói: "Tôi vừa nhớ ra hôm nay cũng có chuyện phải về sớm, uống ít rượu không tiện lái xe, sếp Nhậm có thể cho đi nhờ không?"
Nhìn chăm chú vào Thư Dụ, chỉ thấy gương mặt tươi cười kia vẫn không thay đổi gì, thẳng thắn cho anh xem kĩ.
Lần này Thư Dụ chủ động đi theo đã nằm ngoài dự đoán của anh, Nhậm Giang Lâm cười một tiếng đầy nghiền ngẫm: "Được chứ."
Thư Dụ cụp mắt: "Vậy thì đi thôi."
Xung quanh phố Bắc đều là đường một chiều nhỏ hẹp, xe cộ nhiều, lượng người qua lại cũng lớn, Nhậm Giang Lâm lái xe chạy chầm chậm trên con đường ra khỏi phố cổ.
Hai người không nói chuyện, trong xe yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng hít thở của nhau, còn có tiếng còi loáng thoáng ngoài cửa sổ xe truyền vào. Một tay Nhậm Giang Lâm cầm vô lăng, rảnh rỗi nhìn đám người xuyên qua dòng xe cộ ngoài cửa sổ xe.
Đèn lồng đỏ như lửa, cảnh đường phố náo nhiệt, dưới ánh đèn đường màu đỏ cam, rõ ràng là mùa đông rét buốt nhưng người đi đường lại nói cười an nhàn. Trong lúc lơ đãng, Nhậm Giang Lâm nhìn thấy Tiêu Việt cao gầy mặc áo jacket bông chen trong đám người đi về phía trước. Hắn cầm điện thoại, hình như đang nói to vào điện thoại, chẳng mấy chốc lại thấy người kia tháo kính ra bỏ vào trong túi.
Gió rất lớn, thổi lên mái tóc vốn đã rối lại rối hơn.
"Anh ta là người đêm đó phải không?" Rõ ràng Thư Dụ cũng nhìn thấy Tiêu Việt, chỉ nói: "Các anh biết nhau?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Chiến lược của dân kĩ thuật
Ficción GeneralTác giả: Quái Đản Giang Dương Thể loại: Hiện đại, niên hạ, cường cường, đô thị tình duyên, HE Couple: Tiêu Việt x Nhậm Giang Lâm (Lôi thôi lếch thếch vua kỹ thuật công x Kêu mưa gọi gió ngành giải trí ông chủ lớn thụ.) Số chương: 90 ...