Lý Yên Bình bảo Trần Vận Thành và Ninh Quân Diên đi theo bà về nhà, lúc đến vườn hoa của khu tập thể, bà nói: "Chồng tôi không phải cha ruột của Chu Ngạn."
Trần Vận Thành chẳng ngạc nhiên lắm, từ lúc nghe thấy nam chủ nhân của ngôi nhà này họ Tề, anh đã bắt đầu cảm thấy kỳ lạ. Nhớ đến việc Chu Ngạn trốn nhà đi từ lúc còn rất nhỏ, về sau được cảnh sát đưa về rồi lại một mình rời khỏi nhà, có lẽ là vì cậu chưa bao giờ cảm thấy ngôi nhà này là nhà của mình.
Lý Yên Bình đi vào khu nhà, bước chân đi lên cầu thang lộ rõ vẻ chậm chạp của tuổi già, bà nói: "Nên các cậu đừng nhắc gì đến chuyện con cái và chữa bệnh, chồng tôi sẽ không bỏ tiền ra đâu, ông ấy cũng không có tiền."
"Bà thì sao?" Ninh Quân Diên đi phía sau Trần Vận Thành chợt mở miệng, giọng nói chẳng có chút tình cảm nào: "Chu Ngạn không phải con trai ruột của bà à?"
Lý Yên Bình dừng bước, bà quay đầu lại nhìn bọn họ: "Mấy năm trước tôi ở bên ngoài trông coi cửa hàng làm mấy chuyện lặt vặt cho người ta, hai năm nay không có việc nữa, tôi lấy tiền ở đâu ra?" Trong giọng nói của bà đầy khổ sở, sau khi nói xong, bà xoay người tiếp tục chầm chậm đi lên lầu.
Hai tầng cầu thang tiếp theo, Lý Yên Bình cứ nói mãi: "Không phải là tôi không cho nó ăn no, không cho nó đi học, mà là bản thân nó không đi học muốn ra ngoài làm thuê, tôi cũng muốn nó có tiền đồ, kiếm được nhiều tiền quay về cho tôi hưởng phúc, mà không phải lớn tuổi như tôi rồi còn phải nghĩ cách kiếm tiền để nó chữa bệnh cho con..."
Trần Vận Thành và Ninh Quân Diên chẳng nói gì, Lý Yên Bình cũng không biết là đang nói cho bọn họ nghe, hay là nói cho chính mình nghe nữa.
Đến tầng ba, Lý Yên Bình rút chìa khóa từ trong túi quần, sau đó mở cửa ra.
Trần Vận Thành đứng sau lưng bà, nhìn thấy cánh cửa mở ra, bên trong rất yên tĩnh, không giống như có người đang ở nhà.
Lý Yên Bình để túi du lịch xuống, chống một tay lên tủ giày đứng ở cửa đổi giày, đồng thời gọi: "Lão Tề?"
Chẳng có ai trả lời.
Trần Vận Thành không được mời nên cũng không bước vào, mà Ninh Quân Diên đứng chờ ở ngoài cửa, hình như cũng không muốn vào nhà bà.
Lý Yên Bình thay dép lê xong, để ủng mới đi về lên kệ giày, đi vào trong, lại gọi thêm một tiếng: "Lão Tề?"
Vẫn không có ai trả lời.
Tiếp đó Trần Vận Thành chợt nhìn thấy bóng lưng cứng đờ của Lý Yên Bình, đồng thời nghe thấy bà phát ra một tiếng kêu thê thảm, rồi cả người Lý Yên Bình trượt xuống đất. Trần Vần Thành không để ý mình đã cởi giày hay chưa, mà xông lên trước đỡ Lý Yên Bình từ phía sau.
Lý Yên Bình vốn là một người phụ nữ trung niên dáng người đẫy đà, giờ mất hết sức lực té mạnh xuống đất giống như ngất xỉu, Trần Vận Thành phải dùng sức không nhỏ mới đỡ được bà, bản thân cũng theo đó mà nửa ngồi nửa quỳ một chân trên đất, lúc này tầm mắt của anh hoàn toàn bị ghế sô pha chặn lại, vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sự ỷ lại nguy hiểm
General FictionTác giả: Kim Cương Quyển Thể loại: Hiện đại, cường cường, gương vỡ lại lành, tình hữu độc chung, tình yêu đô thị, 1x1, HE Couple: Ninh Quân Diên x Trần Vận Thành Số chương: 104 ------------------------------------------ Văn án: Trần Vận Thành không...