Lúc Quan An Lâm đi qua, ông chủ quán xổ số kiếm cớ rời đi, ông là người làm ăn nghiêm túc, mặc dù quan hệ với Trần Vận Thành không tệ, nhưng chẳng muốn trêu đến mấy tên lưu manh trong xã hội như thế này.
Trần Vận Thành đứng im tại chỗ chờ gã.
Quan An Lâm nhìn tờ giấy quảng cáo cho thuê lại dán trên cửa cuốn một lúc, rồi nói: "Anh không bán nữa à?"
Trần Vận Thành gật đầu.
Quan An Lâm lại nói: "Anh có cảm thấy bản thân mình đáng đời không?"
Nghe thấy vậy Trần Vận Thành không giận, mà chỉ mỉm cười hỏi gã: "Muốn hút thuốc không?"
Quan An Lâm không trả lời.
Trần Vận Thành kéo cửa cuốn lên một đoạn, bước vào trong cửa hàng mờ tối, một lát sau mới chui ra, anh cầm một gói thuốc ngoài vỏ đã hơi dính nước, trực tiếp đưa hết cho Quan An Lâm, rồi nói: "Bên trong vẫn còn tốt, nhưng không bán được, cậu cầm lấy mà hút."
Quan An Lâm không giơ tay ra, gã chỉ cúi đầu nhìn, rồi nói: "Anh nghĩ Trương Văn Dũng là tôi đấy à? Anh giở trò sau lưng hắn, hắn chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho anh đâu."
Trần Vận Thành nói với Quan An Lâm: "Trương Văn Dũng đương nhiên không phải cậu, cậu là anh em của tôi, còn Trương Văn Dũng từ trước đến giờ không phải."
"Tôi là anh em của anh?" Quan An Lâm giống như nghe được câu gì đó rất mỉa mai.
Trần Vận Thành nói: "Cậu còn nhớ lý do mình vào tù không?"
Quan An Lâm hét lên: "Lý do? Không phải anh bán đứng tôi cho cảnh sát à?"
Hai người họ đứng ở ven đường, người đi đường nghe thấy tiếng hét của Quan An Lâm, bất giác nhìn về phía bọn họ, ngay cả ông chủ quán xổ số ở bên cạnh cũng tò mò ló đầu ra xem.
Trần Vận Thành giơ tay đặt lên vai Quan An Lâm: "Cậu đừng kích động."
Quan An Lâm hất tay anh ra: "Giờ anh có tư cách gì mà hỏi tôi?"
Trần Vận Thành nhỏ giọng nói: "Không phải tôi muốn bán đứng cậu, mà là nhóm người Trương Văn Dũng muốn hại chết cậu, cậu còn nhớ ông chủ Dư mà Trương Văn Dũng giới thiệu cho cậu làm quen không?"
Quan An Lâm không nói gì.
Trần Vận Thành để ý thấy có người cứ nhìn bọn họ mãi, bèn tiến sát đến bên người Quan An Lâm, nói: "Ông chủ Dư kia muốn giúp cậu làm giàu thật à? Đến giờ cậu vẫn chưa tỉnh táo phải không?"
Khi đó, trong một lần Trương Văn Dũng dẫn nhóm người trẻ tuổi bọn họ ra ngoài chơi thì quen ông chủ Dư. Ngày ấy Quan An Lâm giúp Trương Văn Dũng chắn không ít rượu, ông chủ Dư khen gã có tình có nghĩa, nên nói chuyện với gã một lúc còn để lại phương thức liên lạc.
Về sau Trần Vận Thành biết ông chủ Dư kia thường qua lại với Quan An Lâm, lúc đó hai người họ sống cùng nhau trong ký túc xá của xưởng sửa xe, vốn mỗi ngày phần lớn thời gian đều ở cạnh nhau, nhưng từ khi Quan An Lâm quen biết ông chủ Dư, thì thường xuyên đi ra ngoài một mình.
Trần Vận Thành phát hiện ra Quan An Lâm luôn ở trong trạng thái hưng phấn, có một ngày Quan An Lâm về rất muộn, anh vốn đã ngủ rồi, nhưng lại bị Quan An Lâm đánh thức. Quan An Lâm uống say, ngồi bên giường nắm bả vai anh nói với anh rằng mình sắp giàu rồi: "Đợi tôi có tiền, tôi chắc chắn sẽ không quên anh, cả đời này anh là anh em tốt nhất của tôi!" Những lời Quan An Lâm nói khi đó, đến giờ Trần Vận Thành vẫn nhớ rất rõ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sự ỷ lại nguy hiểm
Ficción GeneralTác giả: Kim Cương Quyển Thể loại: Hiện đại, cường cường, gương vỡ lại lành, tình hữu độc chung, tình yêu đô thị, 1x1, HE Couple: Ninh Quân Diên x Trần Vận Thành Số chương: 104 ------------------------------------------ Văn án: Trần Vận Thành không...